Thanh Nhã nhìn lên trời, tay đưa ra đón những hạt mưa lành lạnh.
Thanh Nhã đang đứng trước một cửa tiệm sách, đang định về thì trời bỗng đổ mưa, bố mẹ cô đang làm việc nên không thể đến đón cô được,nhấc máy gọi điện cho Ninh Khải cũng không được.
Cô hụt hẫng ngồi thụp xuống,thẫn thờ nhìn cơn mưa phủ trắng xóa cả thành phố.
Ninh Khải lúc này đang ăn tối và trò chuyện với Phi Yến và các bạn của cô,chẳng mảy may đến điện thoại có 5 cuộc gọi nhỡ…
“Thầy Khải,thầy có đang có dự định nào trong tương lai không ạ?”-Phi Yến nói.
“Thầy có lẽ sẽ sang chỗ khác làm việc”
“Sao thế ạ?Em thấy môi trường hiện tại rất hợp với thầy mà?”
Tiểu Ly-cô bạn thân của Phi Yến thắc mắc,Ninh Khải chỉ cười nhẹ rồi bảo chỉ là dự định chứ chưa chắc chắn.
Sau đó mọi người cứ trò chuyện vui vẻ thêm một lúc nữa thì Ninh Khải cất lời:
“Thôi cũng muộn rồi,trời cũng tạnh mưa nên thầy về trước đây.
Bọn em ôn bài chăm chỉ vào nhé”
Cả đám đồng thanh “dạ” rồi cũng giải tán.
Thanh Nhã lúc này chỉ đành dầm mưa về nhà,vừa về nhà cô liền sốt nặng.
Không hiểu sao Thanh Nhã lại không muốn nói cho Ninh Khải biết,chỉ bảo Vân Nhi đến nhà mình.
Vân Nhi thấy bạn mình sốt nặng thế thì lo lắng.
“Nhã Nhã,cậu nói cho thầy Khải biết chưa?”
“Tớ…tớ không muốn nói”-Thanh Nhã ngập ngừng.
Vân Nhi vừa chuẩn bị thuốc cho Thanh Nhã,vừa khó hiểu.
“Tại sao lại không muốn nói?Cậu và thầy ấy xảy ra chuyện gì sao?”
Thanh Nhã chỉ lắc đầu không nói gì,Vân Nhi thấy vậy thì cũng không hỏi nữa.
Đợi Thanh Nhã ngủ rồi Vân Nhi liền ra ngoài gọi cho Ninh Khải.
“Alo thầy Khải,em có chuyện muốn nói”
“Sao thế?”
“Có thể gặp mặt trực tiếp được không ạ?”
Ninh Khải cũng đồng ý,sau đó thì anh liền chạy sang nhà Thanh Nhã theo lời Vân Nhi.
Cả hai ở dưới nhà nói chuyện.
“Có chuyện gì mà em gọi thầy qua đây thế?Thanh Nhã có chuyện gì sao!?”
Vân Nhi hít một hơi sâu rồi nói:
“Gần đây hai người xảy ra chuyện gì sao?”
“Không có,bộ Thanh Nhã có chuyện gì sao?Tại hôm qua thầy có việc nên hình như không nghe máy của em ấy”
Sau đó Vân Nhi kể lại chuyện bị sốt cao nhưng không muốn nói cho Ninh Khải.
“Có lẽ vì chuyện hôm qua Nhã Nhã nghĩ thầy đang bận việc nên khi bị sốt cậu ấy không muốn nói cho thầy biết”-Vân Nhi kết luận.
Ninh Khải nghe xong thì cảm thấy có lỗi vô cùng.
“Bây giờ phải làm sao đây?”-Ninh Khải hỏi.
“Trước mắt thì thầy cứ lên thăm cậu ấy đi,em sẽ ra ngoài”
Ninh Khải đồng ý rồi anh đi lên phòng Thanh Nhã.
Mở cửa ra đã thấy Thanh Nhã đang ngồi trầm tư.
“Nhã Nhã…”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc,Thanh Nhã liền ngẩn mặt lên.
“A…anh sao lại ở đây?”
Ninh Khải liền đi tới ôm chầm lấy Thanh Nhã khiến cô bất ngờ.
“Xin lỗi em,thật sự xin lỗi em”
“Xin lỗi…vì điều gì ạ?”-Thanh Nhã khó hiểu.
“Hôm qua anh phải ôn thi cho lớp khác nên không để ý điện thoại,xin lỗi”
Thanh Nhã nghe thế chỉ cười rồi bảo không sao khiến Ninh Khải cảm thấy bản thân tồi đến mức nào khiến cho Thanh Nhã trở nên như vậy,anh nâng mặt Thanh Nhã lên,đặt lên trán cô một cái hôn nhẹ.
“Xin lỗi,là do anh không tốt,không quan tâm đ ến em”
“Thật sự không sao mà,đó cũng là công việc của anh mà”
“Tại các em ấy ôn để thi cấp tỉnh nên anh có hơi chú tâm tới quá”
“Rồi rồi em hiểu mà”
Ninh Khải ôm lấy eo Thanh Nhã rồi hôn cô.
“A…ah Ninh Khải,Tiểu Nhi có ở ng…”
“Em ấy ra ngoài rồi,chỉ còn anh và em thôi”
Ninh Khải tiếp tục đẩy cô xuống giường,tham lam chiếm lấy môi cô.
…
“Vân Nhi!Cậu