VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chào mọi người, cảm ơn mọi người đã cùng Team đi đến bây giờ của bộ truyện Tàn độc lương duyên. Các bạn cũng biết để edit một bộ truyện tốn khá nhiều công sức của các bạn edit. Việc các bạn có thể mang đi nơi khác là điều team không thể tránh khỏi, tuy nhiên vừa copy lại vừa thừa nhận những thứ mình không làm là của mình sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến team dịch. Chúng mình mong các bạn sẽ để đúng tên nguồn của truyện.
Vì những điều trên nên từ nay trên web лhayhȯ sẽ update chậm hơn và update truyện bằng hình ảnh, có thể gây khó chịu cho các bạn đọc mong các bạn thông cảm. Nếu bạn nào muốn đọc nhanh hơn có thể inbox vào nhóm kín nha
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương 311: Có thể có một hoặc hai vết bầm tím, dì đạp quá mạnh
“Có thể có một hoặc hai vết bầm tím, dì đạp quá mạnh.” Lục Ngôn Sâm nói.
Thím Lưu lúc này mới hoàn toàn yên tâm, chỉ chỉ vào trán của anh, "Tiểu tử thúi, con đang đùa dì sao?"
VietWriter
Mấy người về chỗ ngồi, thím Lưu không dám đá người nữa, chỉ liên tục nhắc Lục Ngôn Sâm gắp thức ăn cho Hướng Thu Vân.
Lục Ngôn Sâm bị dì mắng, sau đó bị mẹ ra lệnh, sau khi ăn xong hơn nửa canh giờ, trong miệng mới có một hai ngụm đồ ăn.
“Cảm ơn bác sĩ, cám ơn thím Lưu.” Hướng Thu Vân thấy anh đã lâu không ăn gì, vội vàng nói: “Thật ra, không cần phải nhờ bác sĩ Lục gắp đồ ăn cho con, bát con đã đầy rồi."
Thím Lưu cực kỳ biết điều, lập tức đứng dậy, "Thím đi lấy thêm bát!"
“Lấy hai cái, chị dâu, em nghĩ một cái cũng không đủ.” mẹ Lục nuốt đồ ăn trong miệng rồi nói thêm một câu.
Lục Ngôn Sâm, "..."
“Không cần thím Lưu, con sắp ăn no rồi!” Hướng Thu Vân đứng lên, chạy tới ngăn thím Lưu lại, nếu không có ngăn cản hắn, thím Lưu nhất định sẽ mang tới hai cái bát, sẽ là loại bát lớn nhất.
Sau bữa ăn, đã là một tiếng đồng hồ sau.
Dưới sự ám chỉ liên tục của mẹ Lục, thím Lưu cười hỏi: "Thu Vân à, Tiểu Sâm trong khoảng thời gian này có chữa bệnh tốt cho con không?"
“Dạ.” Hướng Thu Vân nói: “Bác sĩ Lục là một bác sĩ rất có trách nhiệm.”
Mẹ Lục cười nghiêng người về phía trước, "Vậy cháu thấy Tiểu Sâm như thế nào?"
“Bác sĩ Lục khá tốt, ngoại