Những người trong phòng rõ ràng cảm nhận được tâm trạng của Hạ Vũ Hào vô cùng không tốt, kể từ khi Hướng Thu Vân đi ra thì không ai dám lên tiếng nữa.
Hướng Bách Tùng ngược lại thì nhẹ nhõm đi rất nhiều, lại trở về sự nho nhã hiền hoà của thường ngày.
Ông ấy rót rượu cho họ rồi nhẹ nhàng cười nói: “Đừng để người không liên can khiến cho mọi người hụt hứng, chúng ta tiếp tục uống nào?
Ông ấy cụng ly với vài người rồi một hơi uống cạn.
Bầu không khí trong phòng dần trở nên tốt hơn, như thể Hướng Thu Vân chưa từng xuất hiện qua vậy.
Tuy nhiên làn khói phảng phất, Hạ Vũ Hào ngồi ở giữa phòng, hứng thúc tựa hồ không cao lắm.
Hướng Bách Tùng sau khi cùng người khác rượu quá ba tuần thì cũng can đảm hơn một chút, nhưng khi nói chuyện với Hạ Vũ Hào thì vẫn dè dặt cẩn thận:
“Tổng giám đốc Hạ, anh cảm thấy như thế nào về dự án mới phát triển này của công ty chúng ta?”
Dự án này đã được làm rất tốt và tỷ suất hồi báo vô cùng khả quan.
Nhưng điều tệ hại chính là nằm ở đây, dự án này quá lớn và có
liên quan quá nhiều về mọi mặt, cho dù là tiền vốn hay là các phương diện khác thì một mình tập đoàn Hướng Thị sẽ không làm nổi.
“Cũng được Thuốc lá đã hết, Hạ Vũ Hào bèn ném đầu mẩu thuốc lá vào trong gạt tàn thuốc.
Khi nghe thấy vậy thì những người trong phòng đều có suy nghĩ riêng, nhưng đều không thoát khỏi hai từ ngưỡng mộ.
Rất ít dự án có thể khiến cho Hạ Vũ Hào nói ra một câu cũng được, tập đoàn Hướng Thị lần này xem như là đã lên được một chiếc thuyền lớn rồi, vẫn chưa biết trong một năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền.
Hướng Bách Tùng cũng không giấu được niềm vui mừng, có thể hợp tác với tập đoàn Hạ Thiên thì ông ấy chắc chắn sẽ kiểm được rất nhiều tiền từ dự án này.
Hơn nữa, nếu đã có được cơ hội hợp tác lần một thì sẽ có lần hai và lần ba...
“Nhưng tập đoàn Hạ Thiên tạm thời chưa có ý định hợp tác, xin lỗi” Nhìn thấy sự vui mừng của Hướng Bách Tùng, trong đáy mắt của Hạ Vũ Hào hiện lên một tia u ám và bình thản nói.
Nụ cười trên khuôn mặt của Hướng Bách Tùng cứng đờ, như thể bị một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân vậy.
Trong lúc nôn nóng, ông ta hỏi:
“Tổng giám đốc Hạ đã cảm thấy dự án này cũng được vậy tại sao không hợp tác với tôi chứ?”
Dự án này đã được chuẩn bị gần hai năm trời, ông ấy vẫn luôn
giành lấy sự hợp tác với tập đoàn Hạ Thiên, hơn nữa trước đó tổng giám đốc Hạ quả thực có tiết lộ rằng có ý định hợp tác, vậy tại sao đột nhiên lại đổi ý chứ?
“Ông đang chất vấn tôi sao?” Ánh đèn chiếu rọi lên trên người của Hạ Vũ Hào, dưới cổ áo sơ mi dựng đứng chiếu một bóng đen xương quai xanh của anh ta, khiến cho anh ta trông càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị.
Tổng giám đốc Hạ hiểu nhầm rồi” Hướng Bách Tùng muốn khiển bản thân trông đừng quá nóng vội nhưng vẫn khó trở lại sự nho nhã của thưởng ngày:
“Tôi chỉ muốn hỏi nguyên nhân để tiếp thu thêm kinh nghiệm
thôi”
“Không liên quan gì đến dự án mà tổng giám đốc Hướng đề ra, chỉ là chuỗi tiền vốn của tập đoàn Hạ Thiên gần đây xảy ra một chút vấn đề mà thôi.”
Hạ Vũ Hào đứng