Gửi bạn truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 628: Sao lại cô lại ở trong nhà tôi?
“. . .Được.” Hạ Vũ Hào dừng một chút, sau một lúc lâu mới trả lời với ánh mắt sâu thẳm.
Sau này phải nhớ kỹ, anh sẽ để cô trả lại gấp bội.
Hướng Thu Vân nghe thấy anh đồng ý, mới thở dài một hơi, chuyển đến ngồi lên ghế lái phụ bên kia, cài dây an toàn.
Trong xe còn mang theo sự mập mờ chưa tan.
Hướng Thu Vân không được tự nhiên nhìn về phía cửa sổ xe, từ trong cửa sổ nhìn thấy một người phụ nữ với gương mặt đỏ ửng, có chút sửng sốt. Cô xoay cổ, nhìn thẳng về phía trước.
Cô ho khan một tiếng, hỏi: “Anh và Phong Đổng dự định dừng thuốc chữa ưng thư phổi mới rồi sao…”
Khi cô mở đầu, cũng không biết nên nói như thế nào.
“Hoãn lại việc thử thuốc mới là chuyện rất bình thường, nếu ông nội không qua được, chỉ có thể nói ông không đủ may mắn.” Sắc mặt Hạ Vũ Hào nhàn nhạt, “Cũng giống như lúc trước ông ta muốn đưa em vào ngục giam, nếu như em bị tù nhân. . . hại chết, ông ta cũng sẽ chỉ nói em không gặp may.”
Hướng Thu Vân nghe xong, cảm thấy yên tâm, nhưng trong lòng vẫn phát lạnh từng đợt.
Yên tâm là bởi vì Hạ lão gia tử không có thuốc mới duy trì, sống không bao lâu nữa, cô không cần vì ông ta mà sợ bóng sợ gió, lo lắng hãi hùng.
Sợ là bởi vì, Hạ Vũ Hào có thể dùng cách này đối phó với Hạ lão gia tử, những người khác cũng có thể dùng cách giống như vậy để đối phó hai người.
Giết người không thấy máu, đến pháp luật cũng không cách nào trừng phạt họ.
Hiện thực về thế giới này thật sự là tàn nhẫn và đáng sợ.
Sau khi xuống xe, Hướng Thu Vân bị Hạ Vũ Hào ôm về.
Cô thực sự không quen làm chuyện thân mật như vậy trước mặt mọi người, cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng cô phản kháng cũng vô dụng, anh nói mang giày cao gót không tốt cho con, cưỡng ép ôm cô vào trong biệt thự.
Thời điểm chiếc xe tới trước cửa, Hướng Bách Tùng dẫn theo vài người giúp việc ra đón.
Thấy cảnh này, ông rất ngạc nhiên, nhưng sau khi ngạc nhiên, lại khó có thể che giấu sự vui mừng.
“Hiện giờ tình cảm giữa Vũ Hào và Thu Vân thật tốt, rất giống chú và dì Vu của cháu lúc còn trẻ.” Hướng Bách Tùng sai một người giúp việc đi sắp trà và trái cây, còn ông thì ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm với Hạ Vũ Hào.
Sau khi vào phòng khách, Hạ Vũ Hào dứt khoát cởi đôi giày cao gót của Hướng Thu Vân ra, đưa tay bóp chân cho cô, “Ồ, thật sao? Vậy