Gửi bạn truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 636: Có phải ruột thịt hay không?
Tối nay Vu Tuệ Doanh nhiều lời một cách khác thường, giống như muốn lôi mọi chuyện từ nhỏ đến lớn của Hướng Thu Vân và Hướng Quân ra nói.
Ban đầu Hướng Thu còn có thể tập trung chú ý lắng nghe, nhưng phụ nữ mang thai thường ngủ nhiều, rất nhanh cô liền ngáp mấy cái, ngủ thiếp đi.
Trong lúc mơ mơ màng màng, hình như có người khẽ hôn lên trán cô, cô thực sự rất buồn ngủ, cau mày gạt tay, trở mình rồi lại chìm vào giấc mộng đẹp.
Hiếm khi, cô mơ thấy chuyện hồi nhỏ.
Ba mẹ yêu thương cô và anh trai, hai người muốn gì được nấy, cũng không thúc ép bọn họ học hành. Mà tình cảm của hai vợ chồng họ cũng rất tốt, chưa từng cãi nhau.
Cô cong khóe môi, toàn bộ cơ thể đều được thả lỏng.
Sáng sớm hôm sau, Hướng Thu Vân bị tiếng mở cửa rất lớn đánh thức.
Cô cau mày ngồi dậy, ngái ngủ nhìn người trước cửa, ngáp một cái, “Anh, mẹ muốn em ngủ với mẹ.”
“Muộn rồi. . . Thu Vân. . .” Trong mắt Hướng Quân đều là tơ máu, râu ria xồm xoàm nhìn rất chật vật, “Mẹ cắt cổ tay, bây giờ. . .đang được cứu chữa. . .”
“!”
Đồng tử Hướng Thu Vân co lại, đầu óc như bị sét đánh, trống rỗng.
Cô cứng đờ quay đầu nhìn sang bên cạnh, nơi đó đã không có ai từ lâu. Cô run rẩy đưa tay chạm vào, giường đã lạnh, người đã rời đi không biết bao lâu.
Hướng Quân hít sâu một hơi, lau nước nơi khóe mắt, nức nở nói: “Bác sĩ nói tình hình không tốt lắm, em. . . em nhanh lên, có lẽ chúng ta. . . có lẽ còn có thể gặp mẹ lần…cuối…”
Tai Hướng Thu Vân ù lên, không nghe được gì nữa.
Cô há to miệng, lại phát hiện cổ họng không phát ra được âm thanh nào.
Sao có thể như vậy?
Không phải hôm qua bác sĩ tâm lý mới kiểm tra qua