Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hai người ngồi chờ ở ghế ngoài, Lâm Quỳnh Chi nói: “Thu Vân, em cảm thấy bác sĩ Lục là người như thế nào?”
“Có phải chị dâu muốn hỏi em, nếu như không có Hạ Vũ Hào, liệu em có thích bác sĩ Lục không?” Hướng Thu Vân hỏi.
Lâm Quỳnh Chi chần chờ một lát, gật đầu.
“Chỉ là không có nếu như, sự thật là Hạ Vũ Hào đã xuất hiện, em đã thích anh ấy. Trước mắt, em chưa muốn nghĩ đến việc thích người khác.” Hướng Thu Vân thẳng thắn nói.
Lâm Quỳnh Chi thở dài một hơi, không nói gì.
“Hôm nay chị dâu đầu tiên là nói Hạ Vũ Hào không tốt với em, sau đó lại khen ngợi bác sĩ Lục, là muốn tác hợp em với bác sĩ Lục sao?” Hướng Thu Vân vẫn muốn trốn tránh vấn đề này, nhưng có một số việc, không phải muốn trốn là trốn được.
Lâm Quỳnh Chi nhìn thẳng vào cô một lúc, chuyển mắt sang chỗ khác, “. . . Đúng là chị có ý này.”
Hướng Thu Vân mím chặt môi, cúi đầu, đầu ngón tay vò góc áo.
Cô cảm thấy bác sĩ Lục rất ưu tú, nhưng cô không có ý gì với anh.
“Thu Vân, mấy người nói chuyện qua mạng với mẹ, nói là Hạ tổng bảo bọn họ làm vậy… Bọn họ không phải hung thủ giết người, nhưng là nguyên nhân lớn gây nên vụ tự sát của mẹ, bây giờ em định làm gì?” Lâm Quỳnh Chi nói.
Hướng Thu Vân nhíu chặt mày, đáy lòng hỗn loạn.
Làm gì bây giờ?
Cô cũng muốn biết bây giờ phải làm gì!
“Anh trai em biết có người khuyên mẹ không đi điều trị, nhưng lúc người đó thừa nhận chuyện này có liên quan đến Hạ tổng, anh trai em không có ở đấy.”
“Chị vẫn chưa dám nói chuyện này với anh ấy, nếu anh ấy biết chuyện này có liên quan đến Hạ tổng, nhất định sẽ ầm ĩ với Hạ tổng. Thu Vân, chị sợ em ở giữa anh trai em và Hạ tổng thì sẽ bị khó xử” Lâm Quỳnh Chi thấm thía nói.
Hướng Thu Vân mím môi, nắm chặt tay lại: “Làm gì cũng cần có lí do, theo chị, Hạ Vũ Hào làm những chuyện này là vì điều gì?”
Nơi đây là bệnh viện, mọi nơi đều yên tĩnh.
Sự yên tĩnh đến tột cùng với những bức tường trắng vô tận khiến trái tim cô như bị một tảng đá đè nặng, gần như không thể thở nổi.
“Chị không biết lí do của anh ta là gì, nhưng đó là do mấy người trên mạng kia nói vậy. Em nói xem, mấy người trên mạng đó có cần thiết phải vu oan cho Hạ tổng không?” Lâm Quỳnh Chi đứng dậy, cúi đầu nhìn cô.
Lòng bàn tay Hướng Thu Vân đẫm mồ hôi, cô lau lên quần áo không nhìn vào mắt Lâm Quỳnh Chi, “Người không muốn em và Hạ Vũ Hào ở bên nhau có rất nhiều, nói không chừng chính là Hạ lão gia tử, cũng có thể là Giang Hân Yên. . . Bất cứ người nào trong số họ, đều có thể làm ra chuyện