Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Anh sẽ xử lý.” Hạ Vũ Hào đi đến bên người cô, hôn nhẹ lên tóc cô, “Tất có đều có anh, đừng lo lắng.”
Anh càng như vậy, cảm giác trong lòng Hướng Thu Vân càng khó chịu. Cô xúc động muốn nói cho anh tất cả, nhưng lời đến cuống họng, cô lại nuốt xuống.
“Vũ Hào, em có thể làm vài việc giúp đỡ anh.” Hướng Thu Vân nói.
Cô không nghĩ lúc nào cũng là một mình anh gánh vác, điều này khiến cô hoàn toàn không hiểu gì về anh. Hơn nữa cảm giác không hiểu rõ này, khiến cô không có cách nào không chút lo lắng để tin tưởng anh.
“. . . Được, chờ sau khi em sinh con xong, anh làm chuyện gì đều sẽ nói trước với em một tiếng, đến lúc đó đừng ngại phiền phức nhé.” Hạ Vũ Hào vuốt nhẹ lên mũi cô, mặc áo khoác bước ra cửa.
Sau khi Hướng Thu Vân nhìn ngã rẽ Hạ Vũ Hào dần khuất thì gọi điện cho Hướng Quân.
“Sao thế Thu Vân?” Giây tiếp theo, đầu dây bên kia Hướng Quân rối bời nói, hình như có rất nhiều người đang tranh cãi.
Hướng Thu Vân đang muốn nói chuyện, bên kia có người nổi giận đùng đùng: “Hướng tổng, chúng ta đến đây là để họp, lúc này sao anh lại không nghiêm túc như vậy? Cổ phiếu của chúng ta đã rớt giá bao nhiêu rồi? Anh còn không mau trở lại. . .”
“Em gọi điện thoại cũng không có việc gì, anh nhanh lên đi, anh.” Hướng Thu Vân nói.