Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hướng Thu Vân cẩn thận từng chút một cầm lại di thư, mặc kệ bà Chung đang nổi điên, muốn trở về biệt thự.
Nhưng khi cô chuẩn bị đóng của, bà Chung đột nhiên vọt ra, giữ chặt cổ tay của cô.
“Tro cốt Tuệ Doanh ở đâu? Dì muốn đi hỏi cho rõ!” Đáy mắt bà Chung đều là tơ máu, mày mà dữ tợn, “Chồng của dì cũng không hề thích Tuệ Lan, dì với ông ấy thì có gì không đúng?”
“Rõ ràng đều không có tình cảm, là Tuệ Lan đòi sống đòi chết, việc này sao có thể trách dì? Cho dù dì và Tuệ Lan có xảy ra tranh chấp, chuyện này thì có liên quan gì tới Tuệ Doanh chứ?”
Bà ta nức nở nói: “Đời dì cho tới bây giờ chưa từng làm sai. . . Dì xin lỗi chuyện Tuệ Lan, nhưng dựa vào đâu bà ấy lại hận dì, không muốn gặp dì lần cuối chứ?”
Bà ta dùng rất nhiều sức, cổ tay Hướng Thu Vân rất đau, “Xin lỗi bà Chung, tôi không thể nói với bà.”
“Đi! Không nói cho dì biết ở đâu cũng được, bây giờ cháu lập tức đưa dì đến đó!” Hành động của bà Chung giống như bị điên, dùng sức kéo Hướng Thu Vân ra ngoài.
Nếu là lúc bình thường, Hướng Thu Vân có thể dễ dàng tránh khỏi sự trói buộc của bà ta, nhưng hiện giờ lực tay của bà