Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên truyen5zz.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hướng Thu Vân hít sâu một hơi: “Vậy người ở cầu thang?”
“Là tôi sắp xếp. Chia rẽ cô và Hạ tổng, để cô ra nước ngoài là lựa chọn ít tổn thất nhất. Thu Vân, tôn xin lỗi đã làm tổn thương cô, nhưng tôi không thể trơ mắt nhìn bọn Đào Đào xảy ra chuyện.” Lâm Quỳnh Chi chua xót nói.
Hai bên im lặng.
Trong xe rất ấm nhưng Hướng Thu Vân lại chỉ cảm thấy cả người rét run, máu trong người cũng lạnh đi.
“Thu Vân, cô trách tôi cũn không sao, nhưng tôi hi vọng cô nghĩ cách giúp bọn Đào Đào, dù sao bọn nhỏ cũng là người nhà họ Hướng.” Lâm Quỳnh Chi nói.
Hướng Thu Vân lau mồ hôi lên góc váy: “Bây giờ cô đang ở đâu?”
“Bên ngoài nhà họ Hướng.” Cô ta sợ bọn Đào Đào xảy ra chuyện nên nhanh chóng quay về, nhưng bị Hướng Quân đuổi ra cửa, hiện tại không vào được nhà họ Hướng.
Hướng Thu Vân nhíu mày ừ một tiếng, cô cúp điện thoại, sau đó nói với vệ sĩ: “Đến nhà tôi.”
Xe chuyển hướng ở ngã tư, lái về phía nhà họ Hướng.
Trên đường, Hướng Thu Vân gọi cho Hướng Quân, nói từ đầu đến cuối, sau đó mới lên tiếng: “Em xin lỗi anh.”
Cô nghĩ anh ta sẽ mắng một trận, nhưng anh ta chỉ nói nói: “Em đừng suy nghĩ quá nhiều, anh trách em chuyện gì chứ? Em chờ đi, hiện tại anh trở về!”
Đến nhà họ Hướng đã là nửa tiếng sau.