Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lục Ngôn Sâm châm cứu xong thì đứng lên: “Tôi sẽ liên lạc với mấy chuyên gia cho chú Hướng, bọn họ nói qua một thời gian nữa sẽ đến.”
“Cảm ơn!” Hướng Thu Vân cảm thấy nợ nhà Lục Ngôn Sâm rất nhiều: “Khi. . . Khi nào tôi có cơ hội thì nhất định đến nhà nói lời cảm ơn.”
Muốn chữa khỏi cho người thực vật rất khó khăn, nhưng có hi vọng vẫn tốt hơn.
Lục Ngôn Sâm chú ý tới cô đang nói chuyện thì dừng lại, lại nghĩ tới gần đây nhà họ Hướng liên tiếp xảy ra chuyện, anh ta có chút nghi ngờ.
“Có phải gần đây cô gặp khó khăn đúng không?” Anh mịt mờ hỏi.
“Đúng là khó khăn.” Hướng Thu Vân nói: “Mang thai vẫn chưa tới ba tháng, tôi đi đường đều cẩn thận, sợ xảy ra chuyện.”
Lục Ngôn Sâm học qua tâm lý học, rất dễ dàng nhìn ra cô đang nói dối: “Nếu như cô có khó khăn gì thì có thể nói ra, nói không chừng tôi có thể giúp.”
“Tôi có thể có khó khăn gì chứ? Cũng chỉ lo lắng có thể thuận lợi vào nhà họ Hạ làm mợ ba nhà họ Hạ hay không.” Hướng Thu Vân cười nói.
Đây là vũng nước sâu, cô không muốn kéo theo những người khác được.
Lục Ngôn Sâm thấy cô không muốn nói nhiều nên không tiếp tục hỏi, chỉ bí mật quan sát, định điều tra xem gần đây cô có gặp chuyện gì không.
Hướng Thu Vân châm cứu xong thì không ở lâu trong bệnh viện, sau khi cô thay quần áo xong thì nói vệ sĩ đưa cô về Trúc Hiền Trang.
Lúc đầu cô muốn về nhà họ Hướng, nhưng mấy vệ sĩ đang giám sát cô, nếu cô về nhà họ Hướng