"Cô Giang làm cô bị bỏng cũng không phải cố ý, hiện tại cô ấy cũng xin lỗi, cô tha thứ cho cô ấy đi." Chu Hồng túm góc áo của Hướng Thu Vân, nhỏ giọng nói.
Hướng Thu Vân nhìn Chu Hồng, kéo góc áo ra khỏi lòng bàn tay cô ấy.
Tay Chu Hồng trống không, cười ngượng ngập, buông tay xuống lại giơ tay lên, không biết nên đặt ở đâu.
"Nói xin lỗi hay không là chuyện của cô Giang, nhưng có tha thứ hay không là chuyện của tôi." Hướng Thu Vân nhìn Giang Hân Yên, giống như đang nói chuyện này, lại giống như đang nói chuyện khác: "Chuyện cô làm, tôi vĩnh viễn sẽ không tha thứ, cho dù chết, tôi cũng sẽ mang theo hận thù với cô vào quan tài.”
Ánh mắt Giang Hân Yên lóe lên, đáy mắt thoáng qua chút buồn bã.
Không mặt tuấn tú của Giang Minh Thắng căng thẳng, lớn tiếng quát: "Hướng...!"Hướng Thu Vân cần nghỉ ngơi nhiều hơn, anh đặt thuốc bổ xuống, chúng ta đi thôi." Giang Hân Yên cắt ngang lời anh ta, bước đi gian nan ngồi trở lại xe lăn.
Giang Minh Thắng nhíu mày thành chữ Xuyên: "Nhưng Hướng Thu Vân khinh người quá đáng.
"Cô ấy nói không sai, có xin lỗi cô ấy hay không là chuyện của em, tha thứ cho em hay không là chuyện của cô ấy." Giang Hân Yên cười có chút chua xót: "Huống hồ bất luận là cố ý hay là vô tình, quả thật em đã làm cô ấy bị thương, anh ơi đi thôi.”
Nói xong, cô ta cười áy náy nhìn Hướng Thu Vân, chuyển động xe lăn ra cửa.
Giang Minh Thắng đứng tại chỗ không nhúc nhích, lạnh lùng nói với Hướng Thu Vân: "Cô khiến tôi quá...!thất vọng rồi.
"Tôi nhớ tối hôm qua tôi mới nói qua, anh Giang đừng một mình ở cùng một chỗ với tôi nữa, tôi không muốn bởi vì một người tự cho là đúng, thậm chí có chút chán ghét bị người khác mắng là hồ ly tinh hay tiểu tam gì đó." Hướng Thu Vân ngắt lời anh ta.
Bờ môi mỏng của Giang Minh Thắng mím thẳng thành một đường, siết chặt nắm tay, dùng sức đến mức khớp xương trắng bệch.
"Cô Giang đang chờ ngài bên ngoài, ngài nên mau chóng ra ngoài, vạn nhất để cô Giang hiểu lầm cái gì thì thật là không tốt." Hướng Thu Vân không để ý đến sự phẫn nộ của anh ta, thản nhiên nói.
Giang Minh Thắng hừ một tiếng: "Không cần cô đuổi, tôi tự đi.”
Anh ta sải bước đi về phía cửa, tay cầm nắm cửa lại dừng lại một chút, âm u nói: "Đến giờ này vẫn còn ngông cuồng như vậy, sớm muộn gì cô cũng sẽ hối hận” "Sau này tôi có hối hận hay không cũng không liên quan đến ngài, không phiền ngài nhớ kỹ" Chân đã bị gãy, còn gì phải hối hận đây? Hai chuyện duy nhất cô hối hận chính là yếu Hạ Vũ Hào và coi Giang Hân Yên là bạn tốt nhất.
Phịch.
Giang Minh Thắng đen mặt đóng cửa rời đi.
Chân Chu Hồng đều mềm nhũn, lần theo tường đi đến bên giường, giọng nói còn đang run rẩy: "May mắn cô phản ứng nhanh, cất đồ lót tình thú đi, bằng không cũng không biết nên giải thích như thế nào”
Trên giường bệnh, Hướng Thu Vân thu lại ánh mắt không lên tiếng.
"Kỳ thật cũng không có việc gì, nếu bị cô Giang và anh Giang nhìn thấy, chỉ cần chúng ta không nói muốn dùng những bộ quần áo này để sắc dụ tổng giám đốc Hạ, bọn họ cũng không thể nói gì.
Vừa rồi quá căng thẳng, không nghĩ tới chỗ này"Chu Hồng vỗ ngực, trong lòng còn sợ hãi.
Hướng Thu Vẫn xếp món đồ lót tình thú vừa lấy ra vào trong hộp quà: "Bao nhiêu tiền? Tôi chuyển cho cô.
"Cũng không đáng bao nhiêu tiền, chúng ta là bạn bè mà, không cần phân biệt rõ ràng như vậy." Chu Hồng cần thận lấy lòng.
Hướng Thu Vân đậy nắp lại, đặt hộp quà bên cạnh gối, nghiêng đầu nhìn cô ấy: "Bao nhiêu tiền?” "Tôi sợ đồ kém quá sẽ khiến tổng giám đốc Hạ không hài lòng, liền chọn mấy món tương đối tốt, ba bộ này cộng lại hết mười tám triệu tám trăm, cô chuyển mười tám triệu cho tôi là được." Thấy cô kiên trì, Chu Hồng nói.
Lông mi Hướng Thu Vân run rẩy, cầm lại điện thoại di động, nói: "Chờ tôi xuất viện đưa sẽ đưa tiền mặt cho cô Alipay wechat cũng chỉ có thể liên kết với thẻ cá nhân, trong thẻ lương của cô không có nhiều tiền như vậy, chỉ có thể rút tiền từ thẻ anh trai.
"Không sao, không vội" Chu Hồng khoát tay với cô: "Kỳ thật với quan hệ của chúng ta, cô không đưa cũng được." Hướng Thu Vân liếm liếm môi khô khốc: "Bác sĩ nói hai ngày nữa có thể xuất viện, ngày mốt tôi sẽ đưa cho cô.
Nếu cô cảm thấy lấy tiền mặt không tiện, có thể cho tôi số tài khoản, tôi sẽ chuyển