*Chương có nội dung hình ảnh
Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hạ Vũ Hào thỏa mãn gật đầu: “Cậu đã nhớ kỹ thì sau này đừng không tái phạm sai lầm nữa.”
Hạ Nhuận Trạch nắm chặt nắm đấm, nhưng ngoại trừ gật đầu thì không dám nói gì nữa.
Nếu anh ta làm cho anh ba không thoải mái thì sẽ bị người ta ném ra ngoài giống như ba mình, vậy thì anh ta không còn mặt mũi nào gặp người khác!
Mọi người nhìn thấy hậu quả của việc khiêu khích Hạ Vũ Hào nên không có ai dám làm bậy, gió chiều nào theo chiều đó. Từng người lấy lòng anh, mà người lớn lại lo lắng chuyện khác.
“Vũ Hào, ông nội không còn nữa, sau này cháu chính là trụ cột nhà họ Hạ. Nhưng cháu xem. . . Tập đoàn Hạ Thị và thí nghiệm trên người có liên quan với nhau đã truyền ra ngoài, nói nhà họ Hạ sắp sụp đổ, cháu có cách giải quyết gì không?” Ông cả Hạ uyển chuyển hỏi.
Tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Vũ Hào chờ câu trả lời của anh.
Không có ai muốn Hạ Vũ Hào trở thành người cầm quyền mới của tập đoàn Hạ Thị, nhưng lúc gặp chuyện thì tất cả mọi người bản năng ỷ lại vào anh.
Hướng Thu Vân cũng không cảm thấy ông cả Hạ chỉ đơn giản hỏi ý Hạ Vũ Hào, đây là chuyện lớn sau khi ông cụ Hạ qua đời.
Nếu như Hạ Vũ Hào có cách giải quyết thì tốt, nếu anh nhất thời không có cách giải quyết vấn đề khó khăn này thì đám người ông cả Hạ sẽ mượn cơ hội này phủ nhận năng lực của anh, nghĩ trăm phương ngàn kế kéo anh xuống khỏi vị trí tổng giám đốc kiêm chủ tịch.
“Anh cả hỏi như vậy thì có chút làm khó người ta đó?” Triệu Phương Loan nói: “Vũ Hào cũng không biết chuyện thí nghiệm trên người thế nào, anh lại nói nó đưa ra cách giải quyết, không khỏi quá vội vàng rồi.”
Ông cả Hạ nói: “Tôi cũng không có ý làm khó Vũ Hào, nhưng thương trường như chiến trường, thay đổi trong nháy mắt, không cho ai chó chúng ta thời gian.”
Con gái cả nhà họ Hạ không được khách sáo như thế: “Cá lớn nuốt cá bé, đây là chân lý, nếu Vũ Hào không giải quyết được chuyện nhỏ này thì nhường lại vị trí chủ tịch đi!”
Ông cụ đã mất, nên