Tàn Độc Lương Duyên

Chương 770


trước sau

Đọc truyện hay tại лhayhȯ​

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Ánh mắt của anh làm cho mẹ Giang thấy không thoải mái, vô thức bỏ tay ra.


“Em có khăn giấy không?” Hạ Vũ Hào mới thu hồi ánh mắt nhìn về phía Hướng Thu Vân.


Hướng Thu Vân không biết anh cần khăn giấy làm gì, nhưng cô vẫn gật đầu, lấy một túi khăn giấy trong túi xách đưa cho anh.


Anh rút ra một tờ giấy, cau mày lau chỗ bị mẹ Giang đụng qua, sau đó ném khăn giấy vào trong thùng rác.


Anh bị loại phụ nữ không sạch sẽ này chạm vào thì cảm thấy chán ghét!


Trong đám người có tiếng cười trộm, con cháu nhà họ Hạ càng không che miệng.


“Anh ba đang chê bà ta bẩn!”


“Đổi lại là tôi thì cũng chê bà ta bẩn, con trai và con gái lớn như vậy lại không an phận, ai biết có bao nhiêu người ngủ với bà ta?”


“Còn nói là cô cả dòng dõi thư hương, tôi nhổ vào, bà ta và ba mình giống nhau, đều không cần mặt mũi!”


Những người này nói không dễ nghe, nhưng Hướng Thu Vân lại cảm thấy không nói sai.


Giang Hân Yên và Giang Minh Thắng đã đến tuổi lấy vợ lấy chồng sinh con, mẹ Giang còn ở bên ngoài công khai mập mờ với người khác, thật sự cảm thấy hành vi này không có gì không đúng sao? Hay là biết không đúng nhưng vẫn cảm thấy không quan trọng?


“Đủ rồi! Bà ấy là người lớn, mấy đứa nói bậy bạ gì đó?” Mẹ Giang là ánh trăng sáng của ba Hạ, ông ta không muốn nghe người khác nói bà ta như vậy.


Một đám hi hi ha ha nhỏ giọng nói

chuyện, không sợ ông ta.


“Vũ Hào, tôi đụng vào cậu một chút, cậu lại dùng khăn giấy lau tay, cậu đang sỉ nhục tôi sao?” Mẹ Giang đỏ mặt, cảm thấy khó xử và tủi thân.


Bà ta không hề có lỗi với Vũ Hào, vì sao anh lại sỉ nhục bà ta?


Ba Hạ thích bà ta bao nhiêu thì Hạ Vũ Hào chán ghét bà ta bấy nhiêu, lông mày đầy lạnh lẽo lộ vẻ không kiên nhẫn: “Dì Lâm có việc gì?”


“Thái độ của cậu là gì? !” Mẹ Giang lớn tiếng chất vấn.


Tại đây có hình ảnh


Ông ta quỳ liếm người phụ nữ kia còn không đủ, hiện tại còn có mặt mũi nói con của bọn họ cũng quỳ liếm!


“Triệu Phương Loan, tôi không nói chuyện với bà, bà đừng xen vào!” Ba Hạ tràn đầy chán ghét.


Chát!


Triệu Phương Loan tát vào mặt ông ta.


Đừng xen vào, bà nhúng tay được chứ?


Ba Hạ lấy tay che mặt, đáy mắt đầy tức giận, muốn đưa tay đánh Triệu Phương Loan, nhưng tay bị giữ lại giữa không trung.


“Ông muốn đụng đến mẹ tôi thì đã hỏi qua tôi chưa?” Hạ Vũ Hào nắm chặt cổ tay ông ta, anh bỗng nhiên dùng sức đẩy ông ta ra, khuôn mặt tuấn tú không thay đổi.


Ba Hạ lảo đảo lùi lại mấy bước mới vịn tường miễn cưỡng đứng vững, trên mặt xanh xám.


Ông ta giúp mẹ Giang như thế nhưng bà ta không biết ơn: “Gấp cái gì, chẳng giúp được gì, đồ vô dụng!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện