Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
“Anh yêu, đưa túi chườm nóng cho Hướng Thu Vân đi, em thấy tay cô ấy đã đỏ lên vì lạnh.” Diêu Thục Phân giống như không nhìn thấy được ánh mắt của Hướng Thu Vân.
Thôi Quân ngồi ở một bên, mỉm cười đưa cho Hướng Thu Vân một cái túi chườm.
Hướng Thu Vân lắc đầu từ chối, cô không thích dùng đồ vật của người lạ, nhất là người không có ý tốt với cô.
“Cô không thích túi chườm sao, vậy tăng nhiệt độ máy sưởi lên một chút.” Diêu Thục Phân nói với tài xế.
Tài xế lên tiếng và bật máy sưởi lên.
Diêu Thục Phân không nói gì với cô, Hướng Thu Vân cũng không hỏi, ngồi cùng bà ta nói chuyện toàn mấy chủ đề nhàm chán.
Một khi cô chủ động hỏi, ưu thế của Diêu Thục Phân sẽ rõ ràng hơn.
Hai người họ nói chuyện hồi lâu, Diêu Thục Phân mới hỏi: “Hướng Thu Vân, lần trước tôi thấy cô và Vũ Hào ở riêng, sao bây giờ hai người càng ngày càng dính với nhau rồi?”
Hướng Thu Vân nghe được những lời này, tim liền đập loạn lên.
Bà ta lại tiếp tục hỏi: “Chẳng lẽ cô đã kể tất cả mọi chuyện cho Vũ Hào biết, sau đó hai người ngày nào cũng ở bên nhau, cô không cho tôi cơ hội tìm riêng cô sao?”
Khi Diêu Thục Phân hỏi câu này, bà ta nhìn chằm chằm vào Thu Vân, không bỏ qua thay đổi biểu cảm gương mặt cLòng bàn tay Hướng Thu Vân đổ đầy mồ hôi, hơi ấm càng nhiều, thậm chí có chút nóng, nhưng cô lại cảm thấy chân tay lạnh toát, như đang ở trong hầm băng.
Nếu Diêu Thục Phân phát hiện, chuyện gì sẽ xảy ra?
Cứ để cô làm con tin,