Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Nếu anh ta gọi hai cuộc nữa không được thì sẽ báo cảnh sát!
Nhưng vẫn không có ai nghe máy.
Hướng Quân nghe tiếng thông báo không gọi được thì vừa tức giận vừa lo lắng, anh ta bắt đầu bấm 110.
Nhưng anh ta vừa bấm số một thì một người đàn ông cao to đi tới: “Xin hỏi anh là cậu Hướng đúng không?”
“Anh là ai?” Người này có chút quen mắt, nhưng Hướng Quân nhất thời không nhớ là ai.
Người đàn ông lịch sự nói: “Tôi là vệ sĩ của cô Hướng. Cô ấy không thoải mái nên quay về nghỉ ngơi trước, nói tôi báo cho anh một tiếng.”
Anh ta kiểu như vậy thì Hướng Quân mới nhớ người này đúng là vệ sĩ của Thu Vân.
Nhưng mà: “Con bé không thoải mái muốn về trước, sao lại không nói với tôi một tiếng? Cho dù con bé không thoải mái thì tôi gọi tới cũng có thể nghe máy chứ?”
Vệ sĩ bình tĩnh nói: “Cô Hướng muốn nói với anh nhưng thấy anh nói chuyện với người khác nên không tiện cắt ngang. Điện thoại của cô ấy rơi xuống nhà nên không mang theo, cho nên anh gọi tới thì không có ai nghe máy.”
Anh ta nói xong thì chuẩn bị đi.
Hướng Quân gọi anh ta lại, cau mày nói: “Chờ một chút! Thu Vân không thoải mái, ta cùng ngươi cùng một chỗ trở về, nhìn cô một cái chuyện gì xảy ra.”
Sau khi Thu Vân ra tù thì sức khỏe vẫn không được tốt. Hiện tại cô mang mang thai, nếu bệnh cũ tái phát thì nên đến bệnh viện kiểm tra.
Anh ta đi đến trước xe Ferrari rồi mở cửa lên xe, nói với vệ sĩ: “Anh ngồi xe của tôi hay là có xe rồi?”
Vệ sĩ thấy anh ta khởi động xe thì hoảng hốt: “Cô Hướng nói không thoải mái muốn trở về nghỉ ngơi thật tốt, anh đi qua thăm cô ấy thì có thể sẽ quấy rầy đến cô ấy nghỉ ngơi.”
“Giấc ngủ của Thu Vân không tốt, lúc tôi đến thì chắc chắn con bé còn chưa ngủ, tôi thăm một chút rồi đi, không quấy rầy nó nghỉ ngơi.” Hướng Quân là người nóng tính, ghét nhất là người lằng nhà lằng nhằng: “Mau lên xe!”
Chân anh ta