Tàn Độc Lương Duyên

Chương 837


trước sau

Nội dung từ chương 831 có chút sai sót, nên bọn mình đã điều chỉnh lại. Cảm ơn bạn đọc đã nhắn cho chúng mình.


Xin lỗi bạn đọc về sự bất tiện này. Mong rằng các bạn sẽ tiếp tục đọc truyện tại nhayho.com để ủng hộ nhóm dịch nhé!







Diêu Thục Phân lơ đễnh: “Chỉ là một người phụ nữ mà thôi, qua một thời gian ngắn Vũ Hào sẽ quên đi.”


Năm đó ba Vũ Hào cũng nói chỉ cưới cô gái nhà họ Lâm, còn ồn ào tuyệt thực, tự tử, sau đó không phải ngoan ngoãn cưới Triệu Phương Loan, ở bên ngoài còn có nhiều phụ nữ như vậy?


Tình yêu là thứ không đáng tin.


Trong thời gian này Hướng Thu Vân say mê Vũ Hào, thậm chí lúc trước vì cô mà không cần cả cổ phần tập đoàn Hạ Thị. Sau khi anh tỉnh táo thì nhất định sẽ cảm thấy mình ngu ngốc.


Bà ta sống mấy chục năm, gặp nhiều chuyện, sau này Vũ Hào sẽ cảm ơn bà ta mà không phải hận bà ta.


“Nhưng. . .” Thôi Quân muốn nói gì đó nhưng điện thoại vang lên. Ông ta nhìn màn hình thông báo thì trên mặt mang theo sự kiêng dè “Ông ta gọi tới, có lẽ muốn nói chuyện lần này.”


Thôi Thục Phân nhíu mày cầm điện thoại lên, lúc nghe máy thì đã thay đổi thành vẻ mặt tươi cười: “Sao ông lại tự gọi cho tôi? Thật là rồng đến nhà tôm.”


“Tôi không gọi cho bà, chỉ sợ bà quên mất tôi là ai!” Bên kia vang lên một giọng nam tức giận.


Diêu Thục Phân: “Chuyện cười của ông không hay lắm, Diêu Thục Phân này mất trí nhớ, quên tên của mình cũng tuyệt đối nhớ kỹ tên của ông.”


“Đừng dùng chiêu này với tôi! Vì sao bà không làm theo kế hoạch? ! Diêu Thục Phân, buổi chiều tôi vừa cảnh cáo bà, không được động đến Hướng Thu Vân, buổi tối bà cho người giết chết cô ta, bà không để tôi vào mắt đúng không?” Bên kia hét lên.


Sắc mặt Diêu Thục Phân có chút khó coi, lúc nói chuyện lại vẫn

cố gắng lấy lòng: “Ông hiểu lầm rồi, lúc đó tôi làm như thế là vì bất đắc dĩ, không phải không nghe lời ông.”


Người đàn ông cười lạnh một tiếng, không nói chuyện.


“Hướng Thu Vân nói mọi chuyện nói cho Vũ Hào biết, tôi cũng sợ cậu ta điều tra đến chúng ta nên tạm thời quyết định xử lý Hướng Thu Vân.” Diêu Thục Phân nói.


Tương lai Vũ Hào còn rất dài, nhưng hiện tại vì Hướng Thu Vân mà anh không có lý trí, bà ta không thể để một tai họa như vậy ở bên cạnh anh.


Bên kia sửng sốt một chút mới lên tiếng, mang theo sự sợ hãi khó phát hiện: “Hướng Thu Vân đã nói với Hạ Vũ Hào rồi? Chuyện xảy ra khi nào?”


“Ông đừng hoảng hốt, Hướng Thu Vân cũng chỉ nói tôi muốn chia rẽ cô ta và Vũ Hào. Mà người ra tay là Giang Hân Yên, cô ta sẽ ôm lấy hết tội sẽ không liên quan đến chúng ta.” Diêu Thục Phân nói.


Người đàn ông bớt tức giận, nghiêm túc nói: “Cho dù không điều tra đến tôi, Hạ Vũ Hào cũng sẽ trách cứ bà, sao bà còn có thể nắm công ty chứ?”


“Tôi sẽ giải quyết chuyện này, ông cứ yên tâm đi. Khoảng thời gian này, trước khi tổ chức đám tang cho Hướng Thu Vân thì Vũ Hào sẽ không xử lý việc của công ty. Mấy ngày nay cũng đủ cho tôi làm việc.” Diêu Thục Phân nói. Người đàn ông yên tâm, nhưng trước khi ông ta cúp máy thì liên tục dặn dò bà ta làm theo kế hoạch, đừng làm loạn lên.


Diêu Thục Phân lập tức đồng ý.


Sau khi bà ta cúp điện thoại, Thôi Quân do dự nói: “Bà thật sự định làm như vậy?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện