Tàn Độc Lương Duyên

Chương 845


trước sau

Nội dung từ chương 831 có chút sai sót, nên bọn mình đã điều chỉnh lại. Cảm ơn bạn đọc đã nhắn cho chúng mình.


Xin lỗi bạn đọc về sự bất tiện này. Mong rằng các bạn sẽ tiếp tục đọc truyện tại nhayho.com để ủng hộ nhóm dịch nhé!







Đầu tiên là Giang Hân Yên vu oan cho Hướng Thu Vân, sau đó cô ta và người nhà họ Giang mơ mộng gài bẫy nhà họ Hướng, muốn làm cho nhà họ Hướng phá sản, còn hại chết Hướng Thu Vân. Hiện tại người nhà họ Giang lại đến chất vấn anh, nói trái tim của anh màu đen sao? Bọn họ còn có mặt mũi không?


Anh đi tới một bước, mẹ Giang lùi lại một bước, sau đó đụng vào tường không thể lùi được nữa: “Tôi cảnh cáo cậu, cậu đừng đến gần tôi!”


Hạ Vũ Hào nhìn bà ta, ánh mắt lướt qua bụng hơi nhô của bà ta, châm chọc nói: “Đừng bắt tôi đối xử với bà như ba tôi, tôi không hứng thú với bà già như bà!”


“Cậu, cậu, cậu. . .” Mẹ Giang bị anh nói thì tức giận đến mặt đỏ tới mang tai, nói chuyện lắp bắp nhiều lần: “Tôi là người bề trên của cậu, thái độ của cậu nói chuyện với tôi thế hả? Cậu đang sỉ nhục tôi!”


Hạ Vũ Hào cười lạnh một tiếng: “Bà cũng xứng làm người bề trên của tôi sao?”


Mặt anh đầy cười nhạo, giọng điệu mỉa mai làm cho mẹ Giang không còn gì để nói. Bà ta chỉ vào bụng của mình, giọng quá lớn nên có chút chói tai: “Trong bụng tôi là em trai cậu, nói không chừng ngày nào đó tôi là mẹ kế của cậu, không phải là người bề trên của cậu sao?”


Mấy con cháu nhà họ Lâm bên cạnh xấu hổ muốn đào lỗ chui xuống đất. Chị họ Hân Yên nhà họ vốn làm sai, mà cô ta còn giết chết Hướng Thu Vân, hiện tại cô của bọn họ lại mặt dày nói Hạ tổng thả người! Đừng nói Hạ tổng có thể từ bỏ nhà họ Hạ vì Hướng Thu Vân, nếu có người hại chết người yêu và con của mình thì bọn họ cũng không dễ dàng bỏ qua cho đối phương!


“Mẹ, đừng nói nữa!” Giang Minh Thắng cũng không nhìn nổi nên kéo tay mẹ Giang.


Mẹ Giang bỗng nhiên tránh khỏi tay anh ta, tức giận nói: “Con say mê con khốn Hướng

Thu Vân, ngay cả mình là ai cũng không biết! Con không nói, chẳng lẽ còn trông cậy con đòi lại công bằng cho em gái. . .”


“Câm, miệng!” Hạ Vũ Hào đang mấy chữ con khốn thì lửa giận muốn xông ra ngoài.


Bà ta cũng xứng đánh giá Hướng Thu Vân sao? ! Mẹ Giang bị anh quát to thì sợ đến mức suýt ngã xuống: “Cậu, cậu hét cái gì? Với thái độ này của cậu, sau này tôi làm mẹ kế của cậu thì cậu đừng hòng nhận được một đồng tiền của ba mình!”


“Ồ!” Hạ Vũ Hào cười lạnh một tiếng, khuôn mặt nham hiểm: “Bà đã thích dùng tiền uy hiếp người khác như thế, vậy tôi dùng thân phận người đứng đầu nhà họ Hạ uy hiếp bà một lần.”


“Cho dù đứa bé này là của nhà họ Hạ thì cũng nhận được một đồng nào! Cho dù bà tái hôn thành người nhà họ Hạ, bà và đứa bé trong bụng không được phép dùng tiền của nhà họ Hạ!”


“Mặt khác trước đó tập đoàn Giang Thị suýt nữa phá sản, hiện tại tôi tuyên bố nửa tháng sau tập đoàn Giang Thị sẽ hoàn toàn phá sản!”


Ánh mắt của anh làm cho mẹ Giang sợ đến nổi da gà, nhưng vẫn cứng đầu nói ra: “Cậu thật sự cho rằng tôi sợ cậu sao? Coi chừng tôi gọi ba cậu đến xử lý cậu đó!” Một tên nhóc hai mươi tuổi thật sự cho rằng mình quyết định được mọi chuyện sao?


Con cháu nhà họ Lâm cảm thấy cô của mình quá ngu ngốc, hiện tại Hạ tổng là người đứng đầu nhà họ Hạ, chẳng lẽ bà ta không nhìn ra sao? Triệu Phương Loan không thay đổi sắc mặt đứng bên cạnh, lười tranh luận với mẹ Giang. Người phụ nữ này vốn không biết mất mặt xấu hổ, cũng không biết từ xấu hổ viết như thế nào. “Bà có thể gọi cho ông ta.” Đáy mắt Hạ Vũ Hào lạnh lẽo: “Tôi có thể cam đoan nếu ông ta biết tôi đóng băng tất cả tài khoản của ông ta thì sẽ lập tức rũ sạch quan hệ với bà và đứa bé trong bụng bà thôi.”


***


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện