Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Vũ Hào gầy không ít, hơn nữa có vẻ mấy ngày nay không ngủ ngon thì phải?” Ông cả Hạ quan tâm nói: “Người chết không thể sống lại, cháu phải chăm sóc sức khỏe của mình.”
Hạ Vũ Hào đặt chai rượu xuống, không chút hình tượng ngồi trên sô pha, lạnh lùng nói: “Ông muốn ủng hộ Nhuận Trạch làm chủ tịch mới đúng không?”
Trước kia anh ngông cuồng nhưng vẫn thu lại, trò chuyện mấy câu mới khéo léo hỏi chuyện. Làm gì giống bây giờ, nói thẳng vào vấn đề, không vòng vèo quanh co.
Ông cả Hạ cứng lại một chút, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Mấy người khác cũng nhìn nhau sợ Hạ Vũ Hào hỏi bọn họ.
Nhưng sợ điều gì thì nó sẽ đến, Hạ Vũ Hào ngồi thẳng, hơi nghiêng lấy người như thú hoang tấn công: “Mấy người cũng ủng hộ Nhuận Trạch?”
Những người anh nhìn qua đều cúi đầu, không có lên tiếng.
“Chuyện này cũng trách không được mọi người.” Hạ Nhuận Trạch nhẹ nhàng nói: “Anh ba, từ khi cô Hướng qua đời, anh không thèm đến công ty. Sau đó anh còn muốn làm cho nhà họ Giang phá sản mà không quan tâm đến lợi ích của tập đoàn Hạ Thị. Em thấy tình trạng của anh không. . .”
Hạ Vũ Hào nhướng mày, đáy mắt đầy tơ máu lạnh lùng nhìn anh ta nói: “Tôi cho cậu nói chuyện sao?”
“Anh ba, em. . .” Anh thật sự không đặt người ta vào mặt, sắc mặt của Hạ Nhuận Trạch có chút khó coi.
Nhưng anh ta vừa mở miệng thì Hạ Vũ Hào cắt ngang: “Ngậm miệng hoặc là tôi cho người ném cậu ra ngoài, tự chọn đi.”
Câu nói này không phải đang nói đùa, Hạ Nhuận Trạch biết rõ. Vẻ mặt của anh ta thay đổi liên tục, sống động hơn bảng màu, nhưng cuối cùng vẫn chọn ngậm miệng.
Ông ba Hạ không nhịn được: “Cậu không cho Nhuận Trạch nói thì để tôi nói nhé? Vũ Hào, cậu đừng quá phách lối, bây giờ cậu đã chọc . .”
“Khụ!” Ông cả Hạ vội ho một tiếng: “Hôm nay bàn về chuyện của vợ chồng thằng hai, đừng vì chuyện không liên quan mà ảnh hưởng đến không khí.”
Những người khác cũng nói theo, giống như ý của ông ta.
Bọn họ nghĩ chuyện này sẽ trôi qua như vậy, không nghĩ tới Hạ Vũ