Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ TrướcChương 1063: Tìm đượcCăn chung cư này của Hạ gia vốn chỉ dùng khi nghỉ phép, vào ngày thường bên ngoài sẽ không có ai, mà cũng vì cô biết điều này nên mới đem Hạ Nhược Tâm nhốt ở bên trong, chỉ là hiện tại bị nhốt lại chính là cô.
“Mở cửa, cứu tôi với, mở cửa…” Cô dùng sức đập cửa muốn đi ra ngoài, cô không muốn chết ở nơi này, không muốn chết đói, không muốn chết khát, không muốn biến thành một bộ xương xấu xí.
Cô chậm rãi ngồi xuống đất, giọng nói đã sớm khàn, tay cũng đập phát đau nhưng nơi này ngoại trừ màu đen, ngoại trừ sự im lặng ở bên ngoài thì cái gì cũng không có.
Bên ngoài, Sở Luật ngồi trên xe, sắc mặt trên dưới đều lạnh lẽo, đã thật lâu anh chưa cử động.
Căn nhà kia không có tủ lạnh, cái gì cũng không có.
Vậy mà anh lại ngu ngốc đi tin Hạ Dĩ Hiên, tin tưởng Hạ Dĩ Hiên sẽ thả Hạ Nhược Tâm khỏi nơi đó, anh cũng quên mất Hạ Dĩ Hiên từ lúc sinh ra đã luôn ích kỷ.
Anh lái xe tới Giang Nam, trực tiếp đi vào.
Trong một gian phòng, anh dựa lưng mình vào trên ghế sô pha, uống một ly rượu để cọ rửa yết hầu của anh, còn cả đôi mắt của anh.
“Cứ uống như vậy sẽ chết.”
Tam ca than một tiếng, anh biết Sở Luật khổ sở vì điều gì, cũng đang bị trừng phạt vì điều gì, nhưng có một số chuyện anh đã đồng ý với Thẩm Vi sẽ không nói cho Sở Luật, ai cũng sẽ không nói.
Thẩm Vi nói, hiện tại Sở Luật giống người đàn ông kia, đều muốn quên những chuyện chính mình làm, muốn một lần nữa tìm trở về.
Thẩm Vi nói, bọn họ đều muốn mạt sát chính mình trong quá khứ, nhưng để làm gì, những tổn thương đó có thể biến mất sao, vết sẹo có thể lạnh sao.
Thẩm vi nói, bọn họ đã ở bên nhau 5 năm, thời gian 5 năm này người đàn ông kia cho cô điều gì sao anh ta có thể không rõ.
Đúng vậy, Tam ca rất rõ ràng, Tam ca cũng rất minh bạch, Tam ca cũng biết,
trên đời này không phải ngươi làm chuyện sai lầm chỉ cần một câu thực xin lỗi là có thể bỏ qua.
Cho nên, anh sẽ không nói.
Nhưng Sở Luật như vậy khiến anh có chút không đành lòng.
“Anh chuẩn bị làm thế nào?” Tam ca hỏi Sở Luật.
Sở Luật nâng ly rượu: “Mặc kệ thế nào, trước tiên tôi phải tìm được Tiểu Vũ Điểm.” Nếu tìm không thấy cả đời này anh sẽ không tha thứ được cho bản thân mình, Hạ Nhược Tâm cũng vậy.
Tam ca vươn tay vỗ vai Sở Luật.
“Kỳ thật có một việc tôi muốn nói cho anh, có lẽ với anh sẽ là thực tàn nhẫn, nhưng tôi nghĩ vẫn nên nói.”
“Nói đi, tôi không yếu đuối như vậy.” Sở Luật lại nâng tay, dạ dày cay độc khiến anh mấy lần suýt nôn, đôi mắt tanh hồng không biết bởi vì uống quá nhiều rượu hay lòng quá đau.
Nhưng Tam ca vẫn muốn nói, chẳng sợ sự thật tàn nhẫn, anh đứng lên, từ trên bàn nâng một ly rượu mạnh cũng uống vào.
“Nhược Tâm từng nhờ Thẩm Vi hỗ trợ tìm Tiểu Vũ Điểm. Anh biết, tôi có một vài cách, cũng có nhiều mối quan hệ, có một số việc không thể làm được đường chính chính, chỉ có xã hội đen nhúng tay vào lại càng dễ dàng, rồi sau đó cũng xác thật là tìm được manh mối.”
Mắt Sở Luật sáng ngời: “Tìm được?”
“Phải, là tìm được.” Yết hầu Tam ca hơi nhói một chút, lại tiếp tục nói. “Mang Tiểu Vũ Điểm đi là một kẻ buôn người có biệt anh là Bằng Bảy, cũng là một kẻ nổi tiếng trong giới buôn người. Những đứa trẻ hắn bán đều rất xinh đẹp, mà những đứa trẻ này phần lớn đều được bán cho những nhà giàu có không con cái.”