Chương 1361: Kết quả không tốtTiểu Vũ Điểm chớp mắt một cái, nhưng không có tránh đi, cô nhận thấy được, Cao Dật chỉ là đang kiểm tra thông lệ cho cô, không có ý xấu gì.
Cao Dật nhấn vào rất nhiều nơi, ông vừa nhấn vừa hỏi Tiểu Vũ Điểm có cảm giác gì, Tiểu Vũ Điểm không có cảm thấy gì cả, nhưng lại có chút sợ hãi.
Cô bị bệnh rồi sao?
Cao Dật lật kết quả kiểm tra của Tiểu Vũ Điểm ra.
“Tình trạng sức khỏe mấy năm trước của con rất tốt, gần đây có phải đã thay đổi thói quen ăn uống?”
Cao Dật nheo cặp mắt lại, giọng nói cũng không tốt lắm, Tiểu Vũ Điểm cũng có cảm giác khó tả nặng nề.
“Chú Cao, con đã gặp phải chuyện gì phải không?” Tiểu Vũ Điểm cắn môi, cũng có chút căng thẳng.
“Không sao, đừng có lo lắng.” Cao Dật cười, xoa đầu của cô, coi như là đang an ủi cô, “Con biết tình trạng sức khỏe của mình, cho nên có những việc có thể làm có những việc không thể làm con phải rất rõ mới đúng, nói cho chú biết, có phải gần đây con có thói quen ăn uống không tốt gì phải không?”
Tiểu Vũ Điểm cúi đầu, hồi tưởng lại gần đây cô đã làm những việc gì, hình như gần đây khi cô ăn cơm với Lâm Thanh, mỗi bữa cơm đều mặn đến nỗi khó mà nuốt vào, còn có đồ uống mà Lâm Thanh đưa cho cô nữa.
“Chẳng lẽ là những thứ này?”
“Có phải không?” Cao Dật hỏi cô lần nữa, thật ra đứa trẻ này không có khác gì so với trước đây, vẫn là một đứa trẻ không biết nói dối.
Tiểu Vũ Điểm nhẹ nhàng gật đầu một cái: “Chú Cao, sẽ có chuyện gì sao?” Cô hỏi một cách cẩn thận, cũng có chút căng thẳng.
“Có một chút.” Cao Dật không phải đang dọa cô: “Nhưng không sao, con đã đến đây kiểm tra rồi, nhớ lấy, sau này khi ăn cơm phải chú ý một chút, những cái khác thì không có vấn đề gì.”
Tiểu Vũ Điểm thở phào nhẹ nhõm.
Cao Dật lại dặn dò cô những điều cần chú ý, kêu cô một tháng sau lại tới tái khám, tất nhiên chuyện này, ông cũng nhận lời Tiểu Vũ Điểm là sẽ giữ bí mật.
Chỉ là sau khi Tiểu Vũ Điểm rời khỏi, Cao Dật thở dài, trong tim lại dâng lên một cảm giác thất vọng khó tả.
Đùng một tiếng, cửa phòng làm việc của ông bị ai đó đẩy mạnh vào, một đứa trẻ đang trong tuổi trưởng thành bước vào, cậu bé kéo ghế, đặt mông ngồi xuống, sau đó vén tay áo của mình lên, thấy trong tay áo, có một vết thương dài, bây giờ còn đang chảy máu.
Cao Dật sầm mặt xuống, giơ cánh tay, giáng xuống một cái tát.
“Ba, tại sao ba lại đánh con nữa? Con bị thương rồi, là bệnh nhân.” Dứa trẻ mếu máo, “Con biết ba chê con không phải là tiểu miên áo luôn kề cận bên ba, nhưng không thể làm tiểu miên áo, đó cũng không phải là điều con được lựa chọn đâu?”
“Còn nói nữa à.” Cao Dật lấy những dược phẩm bên cạnh ra, kéo cánh tay của con qua bôi hết nửa ngày, “Sao lại thành ra như thế?”
“Lúc chơi bóng không cẩn thận nên bị ngã.” Cậu con trai với một dáng vẻ không quan tâm: “Chú có nói là, không ngã thì sẽ không lớn nổi đâu, ngã rồi thì mới có thể cao lớn.” nhưng khi cậu bé lại muốn nói tiếp, thì trên đầu lại bị tát một cái, “không được nghe những lời nói bậy của chú con.”
“Đi thôi.” Ông ấy đứng dậy, kéo cánh tay không bị thương của con, tiểu tử này cũng rắn chắc lắm, giống ông, chỉ là tính khí quá nóng nảy, giống Cao Dật lúc nhỏ vậy, đúng là không đánh không thành thép, lúc ở nhà thì được bà với mẹ bảo vệ rất kỹ, bình thường, ông chỉ có thể dạy dỗ con ở bên ngoài, nhìn đi, nếu không dạy dỗ, cho nó làm bậy, không biết sẽ ngã thành bộ dạng gì nữa đây.
“Ba muốn dẫn con đi đâu?” Thiếu niên ôm chặt cánh cửa: “Con không muốn ra ngoài, con muốn ở trong đây.” Cao Dật lại một lần nữa giáng một cái tát xuống đầu con trai.
“Ở lại gì mà ở lại, đi chụp X-quang, xem xương cốt có bị thương gì không?”
Được thôi, Cao Hạo không nói chuyện nữa, nhưng trong lòng của cậu lại rất vui, xem ra có một người ba làm bác sĩ cũng rất rốt, bị thương bao nhiêu lần cũng không sợ.
Nhưng Cao Dật
nhìn thấy gương mặt hứng hở của con, muốn cho nó ăn thêm một trận đòn nữa.
Phiền, sao lúc đầu mình lại sinh ra một đứa con phiền phức như thế, tiểu miên áo sẽ ngoan hơn, nhìn Tiểu Vũ Điểm của nhà người ta, từ nhỏ tới lớn đều rất là im lặng, được mọi người yêu thích, dáng vẻ cũng rất là xinh đẹp khiến người khác không nỡ mắng chút nào, còn thằng tiểu tử thối Cao Hạo này, bị đánh từ nhỏ tới lớn, vậy mà cũng hay gây chuyện thị phi cho ông.
Và sau đó không lâu, trong phòng X quang, truyền ra tiếng kêu thảm khóc của Cao Hạo.
“Bác sĩ Cao, liệu làm như vậy có được không?” Một bác sĩ khác đang lau những giọt mồ hôi trên trán, quả nhiên là bác sĩ, còn là một bác sĩ ngoại khoa, khi cắt da, đúng là rất dứt khoát, đối với con của mình cũng đã như thế, huống hồ chi là đối với người khác.
"Để cho nó đau đi, đau rồi thì mới biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm." Nhớ ăn không nhớ đánh, đối với tiếng kêu thảm khốc của con, Cao Dật không có một chút đau lòng, bây giờ không biết đau là gì, sau này nếu nó còn làm bậy, không chỉ là gãy cánh tay gãy chân đơn giản thế đâu.
Mà tiếng kêu khóc của con bên trong, cũng không biết đã duy trì bao lâu, sau trận kêu la thảm khốc đó, Cao Hạo được đổi lấy một cánh tay bằng thạch cao bên phải, còn có đặc quyền là ba tháng không cần động đẩy.
Xương cốt bị thương, là thật.
Cao Dật trầm mặt xuống, còn Cao Hạo cũng biết lỗi của mình, thu mình vào một góc, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, tránh việc bị ba kéo lại, lúc đó lại là một trận đòn.
Cao Dật lật xem bệnh án, đúng vậy, cho dù bây giờ Cao Hạo có bị gãy mất hai cánh tay, cũng đáng đời nó lắm, việc mình làm, thì mình tự chịu trách nhiệm, nguyên nhân khiến ông trầm mặt lại thật ra không có chút liên quan gì đến Cao Hạo.
Mà là tờ giấy báo cáo kiểm tra trong tay, chức năng thận của Tiểu Vũ Điểm rõ ràng là gần đây có chút bất thường, đứa trẻ này mới có 18 tuổi, ông khá là lo lắng cho quả thận của con bé lại xảy ra vấn đề.
Ông lấy điện thoại ra, cầm trên tay, mà khắc sâu trong đầu ông, vẫn là số điện thoại đó, từ trước đến nay không bao giờ quên, nhưng mà cuối cùng, ông cũng không có gọi đi.
Có lẽ cô đã đổi số điện thoại, có lẽ cô sẽ không bắt máy.
Vả lại bây giờ tình trạng của Tiểu Vũ Điểm cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cần sau này chú ý một chút, chắc là sẽ không có vấn đề gì lớn.
Khi Tiểu Vũ Điểm đạp xe đi khỏi một khoảng thời gian, cô dừng lại, sau đó từ trong cặp của mình lấy tờ giấy báo cáo kiểm tra ra, thật ra kết quả kiểm tra này, có một số hạng mục hơi cao chút, chú Cao đã nói là không sao, chỉ cần không đụng vào một số thức ăn, tháng sau chắc là sẽ bình thường trở lại, nhưng cô không thể cho ba nhìn thấy bản báo cáo này, nếu không ba sẽ lo lắng.
Cô xé bản báo cáo trong tay thành những mảnh nhỏ, sau đó bỏ vào thùng rác bên đường.
“Bảo bảo, cho ba xem kết quả kiểm tra của con.” Không ngoài ý muốn, Sở Luật muốn xem kết quả kiểm tra hôm nay của con gái.
“Con sơ ý làm mất rồi.” Tiểu Điểm Vũ giả bộ không quan tâm mà nói: “Nhưng, chú bác sĩ nói con rất khỏe, mọi phương diện đều bình thường.”