Edit: Nấm
Sắc mặt Hạ Nhược Tâm trở nên khó coi, tay chân có chút lạnh lẽo, mà dường như tầm mắt của Sở Luật vẫn luôn không rời khỏi người cô, đôi mắt sắc như đao nhọn, thỉnh thoảng cắt qua thân thể của cô, làm cô có chút đứng ngồi không yên.
Sở Luật cầm lấy một chén rượu, đầu ngón tay lắc lắc vài cái, anh ngồi ở cách bọn họ không xa, chỉ có một mình anh, anh nheo đôi mắt đen, mang theo sự lạnh lùng trào phúng, người phụ nữ này, vẫn là như vậy, hiển nhiên, cô giả làm con gái nhà lành rất thành thạo.
Nhưng lại là một người phụ nữ hạ tiện.
Cười lạnh một tiếng, anh buông ly rượu trong tay xuống, mà một thân thể vô cùng quyến rũ lại quấn lấy người anh, “Anh trai này, có muốn em ngồi uống cùng anh hay không?” Người phụ nữ cố ý dán bộ ngực của mình lên cánh tay anh, một đôi môi đỏ trên gương mặt trang điểm đậm làm cho anh có cảm giác ghê tởm.
Sở Luật mở to đôi mắt đen, lộ ra một ánh mắt lạnh băng và vô tình, thân mình người phụ nữ đông cứng một chút, vội vàng tránh ra một chút.
“Cút!” Giọng nói của anh còn lạnh lùng hơn cả ánh mắt, khiến cho người phụ nữ kia gần như là ù té chạy, ở chỗ này lâu ngày, người nào có thể chọc, người nào không thể chọc, các cô đều là phân biệt rất rõ ràng, nếu còn không phân biệt được cô đã chết từ lâu rồi.
Hạ Nhược Tâm cúi đầu, một người ngồi, chịu đủ mọi sự trêu đùa của người đàn ông, mà trên mặt cô là nụ cười cứng đờ có lệ.
Mãi đến khi xong, cô cũng cảm thấy sức lực cả người mình như bị rút đi hết, mệt tới cực điểm rồi, lần nào cũng như vậy, cô ngẩng đầu, mà Sở Luật ở đó vẫn lạnh nhạt nhìn cô như cũ.
Cô xoay người, đi về phía toilet.
Đóng cửa toilet lại, thỉnh thoảng cô lại xoa những chỗ mà người đàn ông kia để lại mùi trên người cô, thật là vô cùng ghê tởm, cửa toilet lại mở ra một lần nữa, hơi thở âm lãnh lập tức truyền đến, cô hơi sửng sốt một chút, không cần quay đầu lại, cô cũng biết người đi vào là ai.
Anh thật sự không muốn buông tha cho cô sao?
“Thoạt nhìn hình như cô thực hưởng thụ cảm giác được những người đàn ông vây quanh như vậy, sớm biết như này, bốn năm trước, tôi đã tìm thêm mấy người đàn ông tặng cho cô, để cho cô
thoải mái hưởng thụ đầy đủ.”
Hạ Nhược Tâm nắm chặt ngón tay đang đặt trong nước, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng.
“Theo tôi đi, cô biết tôi muốn làm cái gì không? Coi cô giống như là một con chó, kéo cô đi.” Sở Luật cười lạnh một tiếng, đi ra ngoài, ngón tay lạnh lùng ra hiệu, làm Hạ Nhược Tâm bỗng nhiên rùng mình một cái, cô hít sâu một hơi, chỉnh lại quần áo của mình một chút, đi ra ngoài, cô biết, mình trốn không thoát.
Mà Sở Luật đang ở ngoài cửa chờ cô.
Nơi này có quy định bất thành văn, ngươi có thể đi ra ngoài, chỉ cần ngươi nguyện ý, hơn nữa khách nhân cũng có quyền lợi mang những người phụ nữ ở đây đi.
Lại là chung cư kia, Sở Luật khoanh tay trước ngực đứng dựa vào tường, “Đi rửa mặt cho sạch sẽ, thật ghê tởm.” Môi mỏng của anh vĩnh viễn đều phun ra những câu lạnh băng, vô tình và ghét bỏ, trên mặt Hạ Nhược Tâm là lớp trang điểm đậm, làm cho anh nhíu mày cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Anh chán ghét cô như vậy, cực kỳ chán ghét.
Thân thể Hạ Nhược Tâm hơi sững sờ một chút, sau đó đi vào trong phòng tắm rửa mặt, rất nhanh, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, một lúc sau khi cô đi ra, lại là một gương mặt mộc mạc nhưng tái nhợt, tuy rằng chưa từng có nhiều sắc thái, nhưng lại vẫn xinh đẹp như vậy, Sở Luật nhìn người phụ nữ trước mặt từ trên xuống dưới một lượt, không xem như xinh đẹp xuất chúng, nhưng, lại là thanh lệ lạ thường. Anh đã sớm biết người phụ nữ này rất đẹp, đặc biệt là hiện tại, giống như một đóa hoa đang ở nở rộ, chỉ là, anh lại sắm vai nhân vật hái hoa.
Mà cô, cũng sẽ không có được sự ôn nhu của anh.
Anh bước đến, vẫn là đứng phía sau lưng cô không có bất kỳ sự thương tiếc nào, anh không nhìn mặt cô, chỉ chiếm hữu thân thể cô, không biết là bởi vì ghê tởm hay là nguyên nhân gì khác? <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->