Edit: Nấm
Ở mép giường di động vẫn nằm chỏng chơ ở đó, Lý Mạn Ny buông điện thoại trong tay ra, nhìn xung quanh văn phòng trống không đáng sợ, anh nói anh đang bận, anh nói anh đang làm việc, chỉ là, thật sao?
Ngoài nơi này ra, anh còn có thể đi tới nơi nào làm việc, làm việc gì được chứ?
Mà trực giác của người phụ nữ, nói cho cô biết, anh nhất định đang có chuyện gì đó giấu cô, hơn nữa lại liên quan đến người phụ nữ khác, vì trên người anh có vết cào của người phụ nữ khác, mà bọn họ đã lâu không ở bên nhau rồi.
Bọn họ vẫn ngủ chung, chỉ là anh không có chạm vào cô, bởi vì hiện tại đang cô tới thời kì an toàn, sẽ không mang thai, cho nên, có phải anh cảm thấy không có gì là cần thiết nữa?
Sắc mặt của cô đột nhiên trầm xuống, đôi tay cũng nắm thật chặt, có phải anh có người phụ nữ khác rồi không, tuy rằng cô không muốn thừa nhận, nhưng cô lại không thể lừa chính mình.
Cô không tin, thật sự không tin, chồng của cô lại có người phụ nữ khác, cô nghĩ rằng bọn họ yêu nhau, lúc mới cưới anh yêu cô như vậy, mỗi ngày đều quấn lấy cô không rời, chỉ là bây giờ rốt cuộc thì cái gì đã thay đổi, có phải bởi vì cô không có con, hay là anh, đã thay lòng đổi dạ.
Cô quay lại, phát hiện không biết Đỗ Tĩnh Đường đã đứng trước cửa từ khi nào, vẻ mặt hoảng hốt há to miệng, mà trên mặt anh ta là vẻ ghen tị và vặn vẹo cứng ngắc, rồi mới miễn cưỡng cười, “Tôi phải đi về, Tĩnh Đường, thế nào, tôi có cái gì không đúng sao?”
Tay cô cố ý sờ sờ mặt mình, cố tình tránh ánh mắt của Đỗ Tĩnh Đường.
“À… không, không có gì,” Đỗ Tĩnh Đường vội vàng khoát khoát tay, có thể là anh nhìn lầm rồi, cái vẻ mặt người phụ nữ nham hiểm vừa rồi, làm sao có thể là chị dâu lương thiện, săn sóc lại dịu dàng được?
”Anh họ không ở, em tới lấy chút văn kiện” anh đi đến trước bàn làm việc của Sở Luật, nghĩ cũng không
nghĩ nhiều liền bê một đống lớn văn kiện lên, sau đó nhanh chóng rời đi, không biết là vì cái gì, lần đầu tiên anh có cảm giác người phụ nữ này cười quá mức dịu dàng, thậm chí làm anh toàn thân nổi da gà.
Quả nhiên là, anh khó có thể hưởng thụ được người đẹp rồi.
Lý Mạn Ny đợi anh đi rồi, mới thu lại nụ cười trên khuôn mặt, môi đỏ mọng có chút nặng nề nhếch lên, cô nhất định phải tìm ra người phụ nữ kia là ai, cảm giác của cô sẽ không sai.
Trong văn phòng của Sở Luật, thư ký trẻ lập tức đứng lên, hơi cong eo nhỏ cúi chào cô, Lý Mạn Ny có chút không vui trừng mắt, cô thư ký ngây người, sao mà ánh mắt phu nhân nhìn cô lại giống như là cô đang quyến rũ tổng giám đốc vậy.
Cô ta có chút khó hiểu nhìn theo bóng dáng Lý Mạn Ny rời đi, lúc này mới lấy tay vỗ vỗ vào ngực, người đàn ông như vậy, cô nào dám chứ, hơn nữa toàn công ty mọi người đều biết, tổng giám đốc của họ rất yêu vợ, nhưng vì cái gì, phu nhân lại như thế này?
Thật sự không nghĩ ra.
Quả nhiên, đôi khi lấy một người chồng ưu tú như vậy cũng không an toàn, bởi vì phụ nữ luôn luôn đa nghi.
Không phải là vợ của tổng giám đốc bọn họ...?
Cô lật lại lịch trình hàng ngày trong thời gian gần đây của Sở Luật.
Bàn tay lại chống cằm, gật đầu một cái, ừ, gần đây tổng giám đốc cũng không có gì là kỳ lạ, chỉ ngoại trừ, anh ít nói hơn, mặt cũng không vui hơn, nhưng anh vẫn luôn là người như vậy, ít hơn so với bình thường, mới càng kỳ lạ.
Mà cô hy vọng, tốt nhất không nên xảy ra chuyện gì, nếu không, người chịu liên lụy nhất chính là cô, ai bảo cô ở gần văn phòng của tổng giám đốc như vậy chứ.