“Mẹ, không khóc, Tiểu Vũ Điểm thổi thổi...” Hai bàn tay nhỏ bé của Tiểu Vũ Điểm đặt lên vai Hạ Nhược Tâm, thỉnh thoảng còn thổi vào mắt cô, bởi vì, khi bé đau, mẹ đều làm như vậy. Mà bây giờ, mắt của mẹ đau, cho nên bé phải thổi cho mẹ, thổi thổi rồi sẽ không đau.
Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng vỗ về gương mặt nhỏ nhắn của con gái, cô hít hít cái mũi, cười với con gái, “Cục cưng, đoán sai rồi, mẹ không đau, là cát bay vào mắt mẹ thôi, vừa rồi sau khi Tiểu Vũ Điểm thổi cho mẹ, hạt cát cũng biến mất, cho nên mẹ tốt lắm rồi, ừm, chúng ta về được chưa? Nếu dì y tá không thấy Tiểu Vũ Điểm thì sẽ rất đau lòng.” Cô dỗ con gái, chỉ sợ con gái sẽ khóc cùng mình, cô đứng lên, đặt Tiểu Vũ Điểm xuống đất.
Tiểu Vũ Điểm nhẹ nhàng gật đầu, nhưng mà cũng dùng hai tay che chắn gương mặt nhỏ nhắn của mình.
“Làm sao vậy?” Hạ Nhược Tâm nhìn thấy động tác kỳ lạ của con gái, vì sao lại che mặt, chẳng lẽ là đau răng sao?
“Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn ôm mặt như vậy luôn, mấy dì đó sẽ nhéo má Tiểu Vũ Điểm.” Tiểu Vũ Điểm nói có chút tủi thân, mặt của bé bị y tá nhéo rất đau, không phải chỉ nhéo một cái đâu, thậm chí còn nhào nặn nữa, thậm chí, còn có người hôn đầy nước miếng lên mặt bé, rất rất rất khó chịu.
Nhưng mà, mẹ đã dạy bé phải biết lễ phép, cho nên, bé chỉ có thể để bọn họ hôn, để bọn họ nhào nặn, để bọn họ nhéo mặt bé.
“Đó là bởi vì mọi người thích Tiểu Vũ Điểm mà.” Hạ Nhược Tâm cười khẽ, cô cảm thấy rất an ủi, người trong bệnh viện đối xử với Tiểu Vũ Điểm rất tốt, cho nên, có khi, buổi tối cô về quá muộn thì sẽ có người ở chung với con gái của cô, nếu không, cô sẽ lo lắng cho đứa nhỏ này rất nhiều.
“Thật sao?” Tiểu Vũ Điểm thả tay xuống, mở to đôi mắt tròn xoe, bởi vì thích mới nhéo má bé sao, kỳ quá đi.
“Đúng vậy.” Hạ Nhược Tâm vỗ nhẹ gương mặt con gái, “Con có thấy mấy dì nhéo má Tiểu Hoa, hôn Tiểu Hoa không?” Tiểu Hoa mà Hạ Nhược Tâm nói,
là đứa nhỏ bằng tuổi Tiểu Vũ Điểm, nhưng mà, đứa bé đó đã xuất viện, Tiểu Hoa là đứa bé có vẻ ngoài bình thường, cho nên y tá không nhiệt tình với bé cho lắm, cho nên mới nói con gái của cô có được gương mặt đáng yêu như vậy cũng rất có phúc, chẳng lẽ thật sự có thể lợi dụng gương mặt này thật sao?
“Không có.” Tiểu Vũ Điểm thành thật gật đầu, đúng vậy, bé chưa từng thấy.
Thì ra, bị nhéo chính là thích, bé ôm chặt cổ Hạ Nhược Tâm, nhìn chằm chằm bánh ngọt hai tầng trên cái bàn kia, hình như là chưa đụng vào chút nào, mẹ nói, không thể lãng phí thức ăn, cho nên bé thường ăn hết bánh ngọt, vì sao chú và dì đó không biết quý trọng cơ chứ, còn là cái bánh ngọt nhìn ngon như vậy.
Bé vùi đầu vào lòng Hạ Nhược Tâm, không muốn nghĩ tới cánh bánh ngọt lớn đó nữa.
Bọn họ rời khỏi nhà hàng, Hạ Nhược Tâm vội vàng dùng quần áo quấn chặt con gái, đi bộ một lát là tới nơi rồi, cô hôn lên mặt con, Tiểu Vũ Điểm chớp chớp hàng mi rất dài, sau đó nhắm mắt lại, sức khoẻ của bé rất kém, bây giờ đã mệt đến nỗi không thể nói được nữa, nhưng mà bàn tay vẫn nắm chặt lấy áo mẹ mình.
Một chiếc xe màu đen chạy qua bên người hai mẹ con, Hạ Nhược Tâm xoay người để gió thổi vào lưng mình, cô quay đầu lại, mơ hồ nhìn thấy hình dáng một đôi nam nữ đang ôm nhau rất chặt.
Ở trong xe, hai người đang hôn nhau kịch liệt, một người muốn bồi thường, một người lại không muốn tách ra, hai người đều gấp gáp muốn đòi lấy thân thể của nhau, quần áo bị rút bớt, ngay tại trong xe, bắt đầu tình dục nóng bỏng như có thể thiêu đốt cả hai người.
“Luật...” Ngón tay Lý Mạn Ni cấu chặt vào vai Sở Luật, thừa nhận nhiệt tình của anh, khoé môi khẽ nhếch, cô đã thành công.