Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Không biết sống chết


trước sau

Cô ôm cánh tay, không muốn ngốc ở nơi đó, buổi tiệc như này quả nhiên không phải nơi cô có thể tham gia.

Đây là hoa viên, bên trong có một bể bơi, mơ hồ, cô nghe được tiếng người nói chuyện, mà giọng của người đàn ông, quen thuộc đến mức làm tim cô đập mạnh.

Cô đến gần, lặng lẽ tránh một bên.

“Luật, sao lâu rồi không tới tìm người ta?” Người kia ôm vòng lấy cổ anh, vặn eo ưỡn ngực, vũ mị đa tình.

“Nếu cảm thấy hư không thì cô có thể ra ngoài tim đàn ông, đừng mang bệnh về là được,” Sở Luật bỏ tay trong túi quần, giọng điệu lạnh lùng chẳng chừa cho ai mặt mũi.

“Luật, anh đúng là kẻ vô tình, anh nỡ để em leo lên giường người khác à? Anh không ghen à?” Cô ta cười khẽ một tiếng, dán ngực lên ngực anh, thậm chí, còn không ngừng xoa nắm vuốt ve cơ ngực của anh. Trước kia có Hạ Dĩ Hiên, trong mắt anh chỉ có cô ta, hiện tại Hạ Dĩ Hiên đã không còn nữa, cho nên, cô mới có tiếp cận anh, mà sao không đến một tháng, anh lại không tới tìm.

Anh như vậy, làm cô ta cảm thấy vô cùng bất an.

“Luật, anh quên chúng ta trên giường kết hợp chặt chẽ thế nào rồi sao?” Yvette hôn môi anh, mà Sở Luật chỉ cười, không cự tuyệt, không hùa theo.

Yvette rờ tay xuống dưới.

Hạ Nhược Tâm vội vàng che miệng, không thể tin được những gì mình thấy, cô vừa mới bị người ta vũ nhục không còn lấy nửa phần tôn nghiêm, mà chồng cô lại ở đây
ôm hôn con đàn bà khác.

A!! Quả nhiên anh vẫn tàn nhẫn với cô như thế, tình cảm của anh có thể cho bất luận kẻ nào, nhưng chỉ riêng cô là không.

Cô kéo chặt quần áo trên người, đi ra ngoài, vô hồn.

Hạ Nhược Tâm bỏ đi, không nhìn thấy, Sở Luật kéo tay Yvette ra, cảnh cáo, “Yvette, một vừa hai phải thôi,” đôi mắt anh chẳng có dục vọng, mặc kệ Yvette khiêu khích thế nào, anh không nghĩ, cũng không muốn.

Yvette chỉ cười, “Anh nên đi xem vợ của anh đi, anh vẫn luôn thất thần, cho dù lúc chúng ta hôn, anh cũng đang nghĩ đến cô ta đúng không?”

“Nếu anh lo lắng như vậy, vì sao còn để cô ấy mặc thế kia, anh hào phóng quá đấy, để cho người khác nhìn thấy hết của vợ mình, hay là, anh cố ý……”

Cô còn chưa nói xong, Sở Luật đã hất tay cô ra.

“Yvette, cô là một người thông minh, chắc hẳn cô cũng biết cái gì gọi là hoạ từ miệng mà ra” Sở Luật nhìn chằm chằm cô ta, nếu người phụ nữ này thật sự không biết sống chết, như vậy, anh cũng không ngại để cô ta nếm thử hậu quả khi đắc tội Sở Luật anh.

“A, em nói giỡn, sao anh lại coi như thật, anh yên tâm, anh không muốn em nói, em tuyệt đối không phun ra một chữ.” Yvette bỗng nhiên thay đổi sắc mặt. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện