“ Qùy xuống “ Bà nội nhìn Nam Gia Ngộ rồi quát lên.
Anh đành quỳ xuống, Đường Dịch thấy thế thì sợ giật cả mình.Có..có chuyện gì vậy mọi người?
“ Cháu dâu, ta biết mọi chuyện rồi “ Bà nắm lấy tay cô rồi bảo.
“Thằng nhóc này, hôm nay ta sẽ dạy dỗ nó trước mặt con “.
Nói xong quản gia từ phía sau đem ra một cây roi mây, đây chính là vật mà nhà họ Nam dùng trừng phạt người thân trong nhà làm sai. Bà nội cầm lên, đi đến chỗ Nam Gia Ngộ đưa roi lên đánh mạnh vào người anh.
Chát chát chát
Tiếng roi vút lên vút xuống làm cho Đường Dịch sợ hãi, cô rùng mình đưa tay che mặt lại. Từng đòn từng đòn của bà nội giáng xuống người cháu trai của mình không hề thương tiếc.
Đường Dịch sợ đến đứng bất động ở đó, đến khi áo của Nam Gia Ngộ bắt đầu loang máu ra, mặt anh trắng bệch cô mới hoảng hốt, vội lao đến ôm lấy anh.
“ A…”.
Đường Dịch không may bị bà đánh trúng người vài roi, bà nội liền dừng tay.
“ Đường Dịch…sao cháu lại…”.
“ Bà nội, đừng đánh nữa “.
“ Người đệ đơn li hôn là cháu, không phải là anh ấy “ Đường Dịch nói.
Mùi máu tanh xộc vào mũi cô, cô buông Nam Gia Ngộ ra. Cả hai mặt đối mặt nhìn nhau, Nam Gia Ngộ tròn xoe mắt nhìn cô, không nghĩ rằng…
“ Bà nội, anh ấy không sai, là cháu sai…”.
“ Vậy nên…đừng đánh nữa…”.
…
Trên xe của Nam Gia Ngộ, Đường Dịch cởi bỏ áo sơ mi của anh sang một bên. Nhìn vết thương trên lưng anh cô cảm thấy có lỗi, cũng do cô mà ra cả…
“ Xin lỗi “.
Nói xong cô mở hộp thuốc ra, giúp anh rửa vết thương rồi bôi thuốc.
Từ đầu Nam Gia Ngộ không nói một lời nào, anh không giải thích, cũng không lên tiếng nói cho bản thân mình. Cứ im im lặng, nếu lúc nãy cô không lao vào có lẽ đã bị bà nội đánh đến nhập viện rồi.
Đường Dịch bôi thuốc xong, đúng lúc thư ký quay về và đem một cái áo mới cho Nam Gia Ngộ. Anh cầm lấy rồi mặc vào, Đường Dịch chắc chắn mọi chuyện đã ổn rồi thì nói:”Tôi sẽ tìm cơ hội nói rõ cho bà nội biết, anh đừng lo tôi sẽ gây thêm phiền phức “.
“ Vậy…tôi đi trước “.
Đường Dịch vốn định mở cửa rời xe để về nhà với Hứa Duật Sâm. Nào ngờ Nam Gia Ngộ cản cô lại, anh nắm lấy tay cô kéo vào trong xe, tiện tay đóng luôn cái cửa lại.
“ Nam Gia Ngộ…anh muốn làm gì chứ…”.
Đường Dịch sợ hãi, từ nãy đến giờ anh cứ im lặng, khi không còn kéo cô lại làm gì chứ?
Nam Gia Ngộ đặt tay lên