Đường Dịch đứng lên, cô tròn xoe mắt nhìn Nam Gia Ngộ. Anh đã đoán được cô sẽ phản ứng như thế nên vẫn rất bình tĩnh, anh nhìn cô.
“Thủ tục lúc đó em giao cho tôi tôi không làm nữa”.
“Nói cách khác, tôi và em vẫn là vợ chồng hợp pháp” Nam Gia Ngộ nói.
Đường Dịch sững người, cô đứng nhìn Nam Gia Ngộ. Sao…sao có thể chứ? Không phải lúc đó anh ta kí tờ giấy li hôn với tâm thế rất vui mừng khi được thoát khỏi cô sao? Sao lại thay đổi ý định vào phút cuối cùng chứ?
“Nếu em không tin tôi có thể chứng minh cho em xem, nhẫn cưới tôi vẫn còn giữ, nhẫn cưới em trả cho tôi hôm đó tôi cũng còn”.
Đường Dịch bất động, cô không tin rằng mình chưa thoát khỏi người đàn ông này, anh ta vẫn chưa buông tha cho cô sao?
Phó Hạc Hiên đứng lên, anh biết cô đang sốc nên đỡ lấy Đường Dịch ngồi xuống, anh nhìn Nam Gia Ngộ.
“Anh Nam…anh…”.
“Tình trạng vợ tôi thế nào anh cũng đoán ra rồi, cô ấy là bạn anh, ở chỗ anh mấy hôm đã làm phiền anh rồi”.
“Cô ấy giận dỗi không muốn về nhà, tôi xin phép nhờ anh, mong anh chăm sóc và cho cô ấy ở lại chỗ anh”.
“Khi nào cô ấy muốn về nhà, anh hãy gọi tôi, tôi sẽ đến đón Đường Dịch về nhà” Nam Gia Ngộ bình tĩnh nói.
Phó Hạc Hiên lúc này không nhịn được rồi, anh lao đến nắm lấy cổ áo Nam Gia Ngộ lôi len.
“Thằng khốn, mày không biết rõ bản thân mình đã làm gì với cô ấy sao? Tại sao mày lại…”.
“Anh Phó, anh không muốn ngày mai mình lên báo trang nhất rằng Phó Hạc hIên động tay động chân dùng cú đấm với Nam Gia Ngộ tôi chứ?”.
“Nếu là bình thường tôi sẽ đánh anh ngay lập tức, nhưng anh là người bạn duy nhất của vợ tôi nên tôi nương tay không động thủ”.
“Nhưng anh Phó, chuyện giữa tôi và cô ấy anh có quyền gì xen vào và lên tiếng vậy? Anh nhìn xem, Đường Dịch không nói gì mà” Nam Gia Ngộ bảo.
Phó Hạc Hiên buông Nam Gia Ngộ ra, xem ra tên khốn này đã tính trước cả rồi.
Nam Gia Ngộ phủi lại quần áo, anh nhìn Đường Dịch đứng ở đó.
“Tôi về nhà trước, nếu em thích ở đây cùng bạn mình thì cứ ở. Dù sao tôi sẽ đi công tác hai tuần không chăm sóc em được”.
“Nếu em muốn về Nam gia cứ gọi cho tôi, tôi sẽ đến đón em về”.
“Nhớ nhé, bà xã?”.
Nam Gia Ngộ nhìn cô mỉm cười, sau đó anh quay lưng rời khỏi nhà của Phó Hạc Hiên, trong lời nói của anh đều ẩn ý rằng nhắc nhở cô hãy chú ý đến thân phận của mình. Bản thân còn là bà Nam thì đừng mơ mình muốn tiến tới hay cùng Phó Hạc Hiên làm gì đó.
Đường Dịch bàng hoàng, cô ôm lấy đầu mình, không thể tin được mình vẫn chưa thoát khỏi Nam Gia Ngộ. Anh ta vẫn