Ám vệ từ ngoài cửa đi vào phòng, bước chân không nhanh không chậm đến trước giường lớn, chờ khi cách giường lớn mười lăm bước, ám vệ tức thì dừng chân, rồi đưa mắt nhìn qua hướng người nằm ở trên ấy.
Người nằm nghiêng ra phía ngoài, thân lam y đơn điệu dưới tư thế nằm thẳng tắp tự nhiên, tóc dài tùy tiện xõa ra, bàn tay thon dài thì buông thả xuống cạnh giường. Mắt nhắm nghiền, tiếng mũi hít thờ đều đặn, cánh môi mỏng cong cong tựa trăng khuyết.
Tại gương mặt tuấn lãng không động tĩnh gì, dáng vẻ yên ắng thấy rõ mười phần thư thái ngủ say, dường như là chưa nhận ra có người tới.
Người này không ai khác là chủ nhân của hắn ta, cũng là Thái tử Mặc Ôn. Thái tử từ lúc Thái tử phi tạ thế luôn như bây giờ, nằm yên ở giường Thái tử phi, thi thoảng lại kêu Trúc Nhi, nô tì thân cận luôn cạnh Thái tử phi tới, để bảo Trúc Nhi kể lại chuyện Thái tử phi những năm trước kia đã chờ đợi Thái tử ra sao.
Thái tử phi trong nơi Thanh Viện vắng vẻ một mình đi quanh, ngồi vào căn phòng lạnh lẽo với sự mong ngóng, sau thất vọng nằm chiếc giường rộng lớn đi kèm cô quạnh này. Ngày tháng trôi qua, Thái tử phi đều ít ăn, ít ngủ, mặc kệ bản thân yếu mềm chẳng chút sức lực, cứ chỉ nhất thiết hỏi về Thái tử, dù biết câu trả lời y nguyên không đổi.
Lại thêm lúc Thái tử phi tủi thân, ai oán đến rơi lệ, khổ sở bởi biết Thái tử nhẫn tâm dối lừa mình.
Người hữu ý trao chân tình, kẻ kia đáp trả vô tâm tuyệt tình, Thái tử phi bao nhiêu đau lòng? Rồi bi thương ấy bộc phát bằng tâm bệnh?!
Phần Thái tử tiếp diễn sẽ vừa nghe Trúc Nhi kể, vừa nhắm mắt tự làm hành động mà Thái tử phi làm.
Có lẽ Thái tử cảm động, động tâm yêu Thái tử phi, nên hành động nội tâm dằn vặt. Tỉ như làm chuyện Thái tử phi từng làm, ở chỗ Thái tử phi từng ở, từ từ nghe về Thái tử phi, cảm nhận từng chút một không gian, xúc cảm Thái tử phi phải cam chịu trải qua.
Qua hành động, Thái tử biểu hiện hối hận, theo hắn thấy có lẽ hối hận này là khi bắt đầu đã lừa gạt Thái tử phi, lợi dụng Thái tử phi mất đi trí nhớ, dùng lời nói cử chỉ biểu đạt Thái tử phi và Thái tử là một đôi đang vô cùng mặn nồng ái ân. Rồi dùng hương liệu làm mụ mị tâm trí Thái tử phi, cho Thái tử phi triệt để ngoan ngoãn nghe lời mình.
Lí do Thái tử bày ra nhiều thủ đoạn trên người Thái tử phi, cũng vì Thái tử phi là muội muội thân sinh của Hoa tướng quân, dung nhan hai người bảy phần giống nhau. Thái tử phi, một người phù hợp thay thế Hoa tướng quân.
Đúng thế, Thái tử hao tổn tâm tư, do bản thân ngài ấy lỡ tâm niệm Hoa tướng quân từ xưa, đây là tình cảm đặc biệt cấm kị, không thể tiếp tục nữa, ngài ấy mới kiếm tìm người thay thế Hoa tướng quân, lấp đầy khoảng trống tồn tại rất lâu ở trong lòng.
Và quả thực Thái tử phi lấp được chỗ trống, dỗ ngọt Thái tử vô cùng vui vẻ, thời gian đó hắn ta cho rằng Thái tử sẽ cứ như vậy chấp thuận Thái tử phi!
Đáng tiếc, trời cao trêu người, Hoa tướng quân không biết từ đâu tìm Thái tử phi, tìm đến Thái tử, dùng kế sách quang minh chính đại bước vào phủ Thái Tử. Thái tử tuy hiểu rõ, mà không vạch trần, ngược lại vì Hoa tướng quân nửa tay buông tha Thái tử phi, không dùng hương liệu, không cùng Thái tử phi hư tình giả ý.
Thái tử lựa chọn buông tay, chính tại lúc này phát hiện Thái tử phi yêu Thái tử, yêu ngài ấy bằng tâm, không phải tác dụng của hương liệu kia.
Nhưng sự việc đi xa, Thái tử chưa nghĩ thông liền đẩy Thái tử phi đi, Thái tử phi khóc lóc cầu xin, khi tuyệt vọng nhất thì kí ức đã mất ùa về, Thái tử phi nhớ lại bản thân là con người liên tiếp bị vứt bỏ, còn có mối thù hận sâu tận xương tủy với nữ nhân tên Liên Tước.
Thái tử phi nhất thời rối loạn đi trả thù, đồng vu quy tận với Liên Tước.
Âm vệ nghĩ đến đây, nhịn không được thở dài thương tiếc, xong ngưng suy nghĩ, cúi đầu bẩm báo: "Thái tử, thuộc hạ theo chỉ thị của người tìm hiểu về Liên Tước cùng kiếm người giống nàng ta. Mọi thứ liên quan đến Liên Tước, thuộc hạ đã tra rõ, người tướng mạo tương đồng nàng ta cũng tìm thấy rồi ạ."
Mặc Ôn nghe, chàng mở ra đôi mắt xanh đặc biệt của mình, môi mỏng nhếch lên, chậm chạp cất tiếng: "Đem thế thân đó huấn luyện sao cho hơn hẳn Liên Tước đi. Hãy nhớ khi xong xuôi, lúc Mặc Huyền đi đến nơi quen thuộc Liên Tước, lúc ấy mới ném thế thân xuống cho Mặc Huyền nhặt."
Ám vệ một bên vâng dạ, chăm chú nghe kĩ từng lời nói nhẹ nhàng nhưng dứt khoát của chàng, một bên đáy lòng kinh dị Thái tử chàng, than thở Nhị vương gia Mặc Huyền sắp rơi xuống kết cục bi thảm.
Thái tử sai sứ hắn ta kiếm người giống Liên Tước, nữ nhân đã chết theo Thái tử phi ấy, cho người kia giả dạng câu dẫn Nhị vương gia!
Âm mưu mà Thái tử bày để trả lại những gì Nhị vương gia đã làm đối với Thái tử phi.
Nói thế nào được? Tính ra ban đầu Thái tử phi vốn là