Chuyển ngữ: Wanhoo
Sau một hồi giận dỗi, nỗi bực dọc ban đầu đã bay biến quá nửa.
Cô đã bình tĩnh lại để suy nghĩ xem nghi lễ trừ ma mà đương gia của Hắc Trường nhờ cậy thần nữ thực hiện là gì, ngoài ra còn cả Hắc Trường có liên quan mật thiết gì với sự kiện lạ ở Vĩnh Tuyết Thành.
Và tất nhiên, còn suy nghĩ về thần nữ giả thần giả quỷ, thiếp thất đời thứ ba mươi hai khiến cô canh cánh trong lòng, rốt cuộc là có nội tình gì?
Tính chất điều tra đã thay đổi, cô bắt buộc phải trả lại cuộc sống yên bình cho người dân Vĩnh Tuyết Thành.
Nhớ đến lời thỉnh cầu của Hùng Ngao, Thanh Hòa hỏi:
- Phất Thần đại nhân, bây giờ ngài có thể giải lời nguyền vòng lặp luân hồi của Vĩnh Tuyết Thành không ạ?
- Bất cứ lúc nào đều có thể.
- Phất Thần nói:
- Lý do khiến thành trì này có hiện tượng lạ là do linh mạch bị ô nhiễm bởi máu thịt đã ô uế của ta, đảo lộn sổ nhân mệnh của người dân Vĩnh Tuyết Thành.
- Chắc chắn có kẻ đứng sau giật dây vụ này.
Mà khả năng cao chống lưng của kẻ đó là tiên nhân.
Giống như hai giọt máu của thần linh ở Thủy Di Đảo và Cốc Thánh Động Thiên bị vấy bẩn.
Chúng giày xéo máu thịt của thần linh, vấy bẩn lòng nhân từ của Thiên Đạo.
Đáng giận!
Nghe giọng Phất Thần không hề có ý tức giận, hắn bình tĩnh nói:
- Chẳng phải chủ trương của em là không đánh rắn động cỏ ư?
- Em đoán, thần nữ kia làm lễ cúng cho ngài, thực hiện nghi lễ trừ ma là để giải quyết vấn đề ô nhiễm linh mạch ở đây.
- Ừ, vậy nên?
- Chuyện đó đến lượt cô ta làm ạ? - Cuối cùng Thanh Hòa cũng nói ra tiếng lòng.
Tuy nhiên cô kiểm soát tốt giọng nói, nghe rất tự nhiên...!Bởi vì cô không hề bận tâm, cô không hề ghen nhé!
Phất Thần nghe vậy không nói gì, trái lại là Xích Tiêu cười chế giễu:
- Hừ! Là ai nói ta ồn ào, nói ta thích làm người thuyết minh? Là ai, là ai?
Thanh Hòa:?
Đáng ghét, tại sao thanh kiếm tồi tàn này lại bỗng dưng nói liến thoắng thế? Mỗi lần cậu ta nói ra sự thật thì toàn đang nói dở bỗng dưng im bặt mà?
Đợi Xích Tiêu nói xong, thần linh mới cất giọng lạnh lùng:.
Truyện Sắc
- Thanh kiếm này ồn ào quá mức thật.
Thanh Hòa rất muốn chê bai: Giờ mới ngắt lời Xích Tiêu, ngài không thấy muộn quá ạ?
Cô không nghĩ nhiều, tập trung sự chú ý vào vấn đề.
- Ngài mau giải lời nguyền ở đây, làm hỏng kế hoạch của họ đi.
- Thanh Hòa nói:
- Họ muốn gặp Thiên Đạo đến thế thì cho họ gặp.
Xem xem có đúng thật là thiếp thất đời thứ ba mươi hai hay là yêu quái giỏi mê hoặc lòng người.
Phất Thần nói:
- Ta nói rồi, tuyệt đối không có chuyện đó.
Thanh Hòa nói năng vô cùng lễ phép:
- Vậy bây giờ, xin mời Thiên Đạo đại nhân tôn quý vô ngần, chưa từng có thiếp thất dùng hành động để cúng cố cho phán đoán của em, được không ạ?
Cũng giống như Phất Thần rất hiếm khi gọi đầy đủ cả họ lẫn tên của cô, Thanh Hòa cũng chưa từng lén gọi Phất Thần là Thiên Đạo.
Phất Thần không trả lời, Thanh Hòa đang tưởng hắn muốn im lặng mãi thì chợt...!không trung của Hắc Trường vang tiếng nổ đùng đoàng!
Kết giới bao quanh Hắc Trường mấy nghìn năm, bảo vệ vô vàn tội ác dơ bẩn đã bị ngoại lực nào đó chèn ép đến mức phải khóc than.
Hắc Trường rung lắc mạnh, vụn đá vụn gỗ rơi ào ào.
Bên dưới vọng lên tiếng la hét hoảng sợ, không ai hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Chính đạo kéo đến tấn công hả?"
"Không thể nào, có là tiên nhân cũng khó phá hủy được trận pháp của Hắc Trường mà!"
"Quản sự đâu! Quản sự! Xảy ra chuyện gì thế?"
"Mau nhìn lên trần kìa!"
Thiên lôi tạo ra một lỗ thủng lớn trên trần của Hắc Trường.
Trận pháp sửa chữa vô cùng khó khăn, mãi mà vẫn không hàn gắn lại được.
Cảnh tượng hiện giờ khá phù hợp cho mọi người xem phim điện ảnh ngoài trời.
Bông tuyết đã rơi ở Vĩnh Tuyết Thành cả vạn năm thì giờ đây chợt biến thành khối băng hình cái chông có nhiều gai nhọn hoắt, được tia sét màu xanh lam đậm bao phủ xung quanh.
Khác với mưa đá bình thường, mưa đá bình thường có dữ dội đến đâu thì viên đá cũng nhỏ hơn đầu người.
Còn khối băng trời giáng xuất hiện do thần linh nổi giận này có kích thước to bằng cả một con người.
Chông băng lớn đến mức có thể xẻ núi, cắm lõm đất.
Đáng sợ hơn là, một cái chông băng đã đủ làm người ta run rẩy sợ hãi, vậy mà giờ đây bầu trời đang phóng xuống hàng trăm nghìn cái chông băng, trút xuống như mưa!
Yêu ma quỷ quái nào đỡ được cơn thịnh nộ giá lạnh của Phất Thần?
Những chiếc chông băng lạnh lẽo sắc nhọn mang trong mình cơn thịnh nộ rơi từ trên trời xuống găm sâu vào linh mạch.
Mặt đất đóng lớp băng dày tính bằng vạn năm nổ đùng đoàng, tiếng nổ lớn vạch từng lớp đất bên dưới ra.
Khói đen tích tụ đặc kịt dưới lòng đất bay lên theo khe nứt, tiếp đó là dòng nước đen ngòm lắng đọng từ ác nghiệp cũng chảy lênh láng.
Tất cả đều là bằng chứng về tội ác của Vĩnh Tuyết Thành.
Máu thịt Phất Thần cho đi bồi đắp cho thành trì lạnh giá bậc nhất Bắc Hoang, vậy mà lại bị kẻ ác lợi dụng, bắt toàn bộ bách tính cả tòa thành ngày ngày luân hồi trong khổ đau, tích tụ ác nghiệp bẩn thỉu ở Hắc Trường cả nghìn năm.
Không ai bảo ai, tất cả mọi người đều cùng kinh ngạc, sợ hãi nhìn cơn mưa chông băng từ trên trời rơi xuống, thầm cầu mong trận pháp của Hắc Trường ngăn chặn được hình phạt trời giáng khủng khiếp chẳng biết từ đâu đến này.
Người nhạy bén phản ứng nhanh hơn: Nhưng cơn mưa chông băng này đã bao phủ cả thành trì, giờ này còn chạy đi đâu được?
Két!
Tiếng vật nhọn va chạm vang lên xung quanh mọi người.
Chiếc chông băng đầu tiên găm sâu vào kết giới của Hắc Trường.
"Đỡ được rồi,