Sở Thiên Tầm túm được Phó Quốc Húc liền chạy, bọn họ rơi xuống nhóm người cuối cùng, sau lưng là một vài con quái vật đang loạng choạng đuổi theo.
Sau khi ra khỏi cổng trường, bọn họ nhìn thấy một công sự (*) phòng ngự tạm thời được xây dựng giữa đường, có khoảng hơn mười chiến sĩ võ trang đầy đủ nấp sau chiến hào.
(*) Công sự là công nghệ xây dựng pháo đài dùng để bảo đảm an toàn cho người và phương tiện vật chất, kho tàng, bảo đảm chỉ huy ổn định, nâng cao hiệu quả sử dụng vũ khí và phương tiện kỹ thuật quân sự, chống các phương tiện sát thương của địch.
Bỗng nhiên tận thế bùng phát, khiến tất cả giao thông trong thành phố bị tắc nghẽn nghiêm trọng, làm tốc độ tiến lên của quân đội rất chậm.
Bởi vậy, quan chỉ huy đã để lại ven đường không ít nhân viên phụ trách phía sau như vậy, phần lớn bọn họ đều được tổ chức thành tiểu đội, mang theo đủ đạn dược và vũ khí, mỗi khi đến giao lộ quan trọng đều canh gác một khoảng thời gian.
Họ chịu trách nhiệm ngăn chặn những con quái vật tiến lên từ phía sau, thứ nhất là để phòng ngừa đội quân lớn bị ma vật giáp đánh từ hai mặt, thứ hai cũng là để hỗ trợ những người dân phía sau.
Đội trưởng dẫn đội đứng dậy, vậy tay hô: "Nhanh! Nhanh lên!"
Sở Thiên Tầm và Phó Quốc Húc lợi dụng lỗ hổng trong chiến hào mà lao qua, sau lưng liền vang lên tiếng súng kịch liệt.
Hai, ba con ma vật bị hỏa lực kh ủng bố bắn vào nhưng nó vẫn tiến về phía trước như không cảm giác gì, cuối cùng nó cũng loạng choạng ngã xuống trước chiến hào.
Đội trưởng dẫn đầu nhổ nước bọt, chửi: "Nha ahihi, những con quái vật này từ đâu ra chứ, sống dai như đ ĩa, bị bắn thành cái sàng rồi vẫn có thể nhào tới.
"
Các binh sĩ cười ha ha nói: "Lão đại, anh nói chuyện hãy để ý một chút, chúng ta đang đứng trước cửa chính đại học H đó, các sinh viên đều đang nhìn kìa.
"
Đội trưởng nở nụ cười nhìn về phía Sở Thiên Tầm và những người khác, phất tay chào một cái.
Sở Thiên Tầm bình tĩnh nhìn cây súng trường tự động Type 95 trong tay hắn, trong lòng cực kỳ hâm mộ.
Cô cũng rất muốn một khẩu súng, chẳng qua trừ phi