Nơi này là lối ra vào biên giới Hoa thành.
Không lâu sau khi quân đội và phần lớn người dân rời khỏi, trên đường chỉ còn lác đác một vài người từ trong thành chạy ra.
Rõ ràng ở đây vừa trải qua một trận chiến kịch liệt.
Mặt trước của các cửa hàng ở hai bên đường bị hỏa lực đốt đen kịt, ô tô bị xô đẩy nằm hỗn loạn ven đường, từng mảnh thi thể không trọn vẹn loang lổ máu rải rác trên mặt đất, có của người cũng có của ma vật.
Hầu như không ai dám đi lại một mình trong môi trường này.
Mọi người tập trung tốp năm tốp ba vượt qua khu vực đầy khói thuốc súng, thận trọng đi dọc theo con đường tiến lên trước.
"Anh, anh nhìn cô gái kia xem." Một thanh niên đầu húi cua nói với những người bạn đi cùng mình.
Nhóm đàn ông đi cùng quay đầu nhìn qua.
Một cô gái trẻ giống như học sinh đang đeo ba lô đi một mình trên đường, dáng người mảnh khảng, làn da trắng nõn, gương mặt thanh tú đem lại cảm giác ngây thơ thuần khiết, không rành thế sự.
Mấy tên đàn ông cùng nhau huýt sáo.
Ánh mắt cô gái nhìn về bên này, rồi lướt đi, cô không như những người đọc sách khác luôn tỏ thái độ khinh thường với những thanh niên suốt ngày lêu lổng như bọn họ, cũng không nở nụ cười quyến rũ giống những người phụ nữ họ thường tiếp xúc.
"Đúng là con gái, để tôi đi thử xem." Tên đầu húi cua vén tay áo lên.
"Đừng đi." Một người đàn ông đeo dây chuyền vàng khoảng chừng 30 kéo hắn lại: "Đó không phải là người cậu có thể đụng đến."
Thậm chí hắn còn ngăn cản tất cả đồng bọn, cố ý thả chậm bước chân, kéo dài khoảng cách với cô gái kia.
"Nhìn rõ chưa, trong tay cô ấy đang cầm cái gì?" Người đàn ông nhỏ giọng giải thích với tiểu đệ của mình: "Là súng lục, đây không phải loại chế tạo bình thường mà cảnh sát dùng, là hàng cao cấp.
Chuôi dao trên lưng cô ấy dính máu, không biết thứ cô ấy chém vào là người hay là quái.
Quần áo trên người đều dính chất lỏng của quái vật.
Đây tuyệt đối không phải là người phụ nữ đơn giản, các cậu cũng không nhìn lại một chút bây giờ là lúc nào rồi, buộc chặt lưng quần của mình lại, đừng gây chuyện cho tôi."
Đầu húi cua rụt vai, không dám nói nửa.
Sở Thiên Tầm chậm rãi đi trên đường, đây là khi vực giao tranh khốc liệt nhất, có dấu vết của Độn hành giả tàn phá, để lại lượng lớn thi thể của binh sĩ.
Nhưng cô không tìm được thi thể của Độn hành giả vốn rất dễ thấy.
Rõ ràng, ở thời điểm này, chỉ có quân đội mới có lực lượng đem toàn bộ thi thể quái vật cùng chở đi.
Bọn họ sẽ tổ chức nhóm nhân viên nghiên cứu để tiến hành giải phẫu toàn diện đối với loại ma vật đặc biệt này, có lẽ vì vậy nên họ là những người đầu tiên phát hiện bí mật của ma chủng.
Chẳng trách ở đời trước, phần lớn những thánh đồ cường đại ban đầu đều xuất hiện trong quân đội.
Sau khi các bộ máy quốc gia lớn trên thế giới tan rã, những doanh địa lớn nhỏ bắt đầu xuất hiện khắp nơi, lực lượng quân sự cũ tan rã cũng dần phát triển thành các loại thế lực đoàn thể.
Lúc đầu, các doanh địa tị nạn quy mô lớn đều được các nhóm quân đội tay cầm vũ khí có tính sát thương lớn kiểm soát, cũng có đoàn thể quân sự là phần lớn các thánh đồ kiểm soát.
Mãi đến sau này, khi nhóm tổ chức nghiên cứu tư nhân "Thần Ái" quật khởi, lại xuất hiện một số tổ chức lính đánh thuê cá nhân hùng mạnh, mới phá vỡ cục diện này.
Nếu không phải vì sự xuất hiện khiến người nghe đã sợ