Edit: Nukaly
"Tìm người." Vân Lan giải thích một câu, bước chân đi vào.
Cô chủ có bạn ở đại học Nông nghiệp từ bao giờ chứ?
Ellen không hỏi nhiều, nhanh chóng đuổi kịp.
Hai mắt Vân Lan trong veo, trực tiếp bước thẳng nhà ăn của trường.
Không lâu sau, Ellen nhận thấy ở xa xa có một làn sóng ma thuật mơ hồ đang chấn động: “Bên đó có một cánh cửa’.”
“Ừ, là cánh cửa cấp B.” Vân Lan hơi nhíu lông mày lại: "Người em muốn gặp đang ở trong cánh cửa đó.”
Tay phải Ellen siết chặt.
Hai người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chỉ cần là chuyện liên quan tới cô chủ thì không có chuyện gì mà anh không biết.
Nhưng bây giờ, anh không biết cô chủ muốn tìm ai, không biết quan hệ giữa hai người là gì, hay đã có chuyện gì đã xảy ra giữa họ.
… Giấc mơ báo trước tương lai chết tiệt.
Ellen: " Cánh cửa kia vừa mới xuất hiện, công hội thợ săn còn chưa tới, không phải chúng ta nên chờ một chút sao?"
Vân Lan: “Em chính là muốn trước khi công hội thợ săn phong tỏa đi vào cửa nên mới tới sớm.”
Lần trước cô bình tĩnh quyết tâm chờ nhiệm vụ ở phó bản Bắc Giao lại không ngờ vẫn bị công hội Khuynh Thành giành trước. Vì vậy nhất định phải do Phó hội trưởng Lục Thanh Trần dẫn theo cô mới được đi vào trong cánh cửa.
Lần này cô đã học được bài học, rút kinh nghiệm đi vào cửa trước khi nó bị phát hiện.
Trên thực tế, Vân Lan tới vẫn còn bị muộn.
Vốn cô định ngay khi cổng trường vừa mở liền vào luôn nhưng trường đại học có giờ giới nghiêm nên tới bây giờ cổng mới mở cho cô vào.
Mặt khác ——
Người kia chỉ nói lần đầu tiên ngoài ý muốn bị cuốn vào bên trong cánh cửa là sáng sớm mùng 4 tháng 12 năm thứ 2 chứ không nói cho cô biết thời gian cụ thể.
Cô nghĩ rằng còn nhiều thời gian, nghĩ qua một hai giờ nữa cửa mới xuất hiện, lại không ngờ lúc cô tới thì cửa đã có rồi.
"Không còn thời gian nữa, trước tiên thông báo cho công hội thợ săn một tiếng rồi vào trong thôi.” Vân Lan liên lạc với công hội thợ săn, báo cho bọn họ biết ở đại học Nông nghiệp xuất hiện một cánh cửa cấp B. Sau khi báo xong liền rảo bước tới nhà ăn của trường.
Cô rẽ vào ngã tư, còn chưa bước vào căn tin đã trước một bước đi vào bên trong một cánh cửa —— Lần này vị trí của cánh cửa tới thế giới khác đúng là xảo quyệt quả thực khó lòng phòng bị.
Đôi con ngươi của Ellen lạnh lùng, đi theo vào.
**
Trong phó bản cấp B.
Đây là một động băng tự nhiên, nhiệt độ cực thấp, lạnh hơn cả bên ngoài cánh cửa.
Ở trên đầu có vô số trụ băng, thoạt nhìn có chút đáng sợ.
Vân Lan: " .. . ."
Lúc người kia nhắc đến chuyện cũ không hề nói tới hoàn cảnh trong này như vậy.
Ellen nhìn chung quanh một lần: " Lối vào không ai. Xem ra sau khi bị cuốn vào phó bản bọn họ không chọn chờ cứu viện tới."
Vân Lan túm chặt quần áo mùa đông của mình, vẫn còn cảm thấy lạnh, không khỏi đánh chủ ý lên đầu Ellen.
Cô nhét tay vào túi áo nắm lấy tay Ellen, cảm thấy như tay được cầm một lò sưởi nhỏ, lập tức vui vẻ: “Chúng ta đi vào bên trong đi, nói không chừng dọc đường sẽ gặp được."
Toàn thân Ellen cứng ngắc.
Tay của anh đang được cô chủ nắm.
Nhận thức này khiến cho anh ta khó mà bình tĩnh nổi.
Vân Lan càng lạnh lại càng nắm chặt ‘lò sưởi’, đợi tới khi toàn thân đều ấm áp rồi mới không kìm lòng được cảm khái, dị năng hệ hỏa đúng là tiện lợi.
Ngô Tĩnh trốn ở một góc, màu môi trắng bệch.
Sáng hôm nay cô ấy có hẹn ăn cơm với bạn của mình là Lưu Nhược Tuyết. Không ngờ mới một giây trước còn vui vẻ đẩy cửa căn tin, giây sau đã bị kéo vào phó bản.
Trước khi các cô vào đã có bốn mươi ba sin viên bị cuốn vào rồi,.Hai người đầu tiên trong số họ đã cóng đến run rẩy, khắp khuôn mặt đều là sương lạnh.
“Nếu cứ chờ thêm ở đây chúng ta sẽ bị chết cóng mất.” Một nam sinh đeo kính đề nghị: “Chỗ này tụ tập tổng số hơn bốn mươi người, trong đó có tám thợ săn cấp B, cấp C, cấp D đều có, không bằng thử đi vào bên trong xem sao?"
Nam sinh đeo kính có dị năng phòng ngự cấp C, lời nói của cậu ta rất có sức thuyết phục.
"Tớ, tớ sắp không chịu được nữa rồi. . ." Cô gái đầu tiên bước vào trước này là một cô gái nổi tiếng, bây giờ đang là giữa mùa đông nhưng cô ta mặc rất mỏng manh, váy ngắn quần tất da chân, còn đang định sau khi ăn sáng xong sẽ đi chơi. Bây giờ ở trong động băng cô ta vừa đói lại rêt, có cảm giác như bất cứ lúc nào mình cũng có thể ngất đi.
Đều là bạn cùng trường, mọi người thấy thế đều không đành lòng.
Trải qua một đợt bỏ phiếu biểu quyết, hầu như mọi người đều đồng ý đi sâu vào bên trong xem xem có gì không. Vì vậy một nhóm hơn bốn mươi người đứng dậy, chậm rãi đi vào sâu trong hang, còn