Edit: Nukaly
"Vì sao em lại bị bắt?” Qua ba ngày, thấy trạng thái tinh thần của Đinh Vũ không tệ, Vân Lan mới đưa ra câu hỏi.
Đinh Vũ gãi đầu một cái, lộ ra vẻ khổ não: ”Thực ra thì em cũng không biết nữa.”
“Em là một cô nhi, điều kiện kinh tế không tốt lắm. Sau khi thức tỉnh dị năng luôn dựa vào việc sao chép, bán các trang phục thợ săn dự phòng mà sống."
"Có một hôm, sau khi em rời khỏi cửa hàng giao dịch, lúc về nhà bị người đánh ngất, khi tỉnh lại đã ở trong viện nghiên cứu kia rồi."
"Bọn họ tạo cho em ăn, cho em mặc, đối xử với em khá lịch sự. Vốn em còn cảm thấy sinh hoạt như vậy không tệ, thế nhưng tháng ngày lâu dài ở bên dưới đó khiến tâm trạng của em trở nên nôn nóng, buồn bực nói không nên lời."
“Em nói em muốn lên mặt đất đi dạo, bọn họ không đồng ý. Sau đó em cũng thử tìm tìm cơ hội đi lên, còn bị đánh cho một trận. Đó là một lần duy nhất bọn họ động thủ với em, dáng vẻ hoàn toàn khác với khi bình thường.”
Đến nay, lúc nghĩ lại ngày ấy Đinh Vũ vẫn không rét mà run. Sinh tử hoàn toàn nắm giữ trong tay người khác, bị giam cầm trong lòng đất, không được tự do, cảm giác này cũng không hơn gì.
Một tháng, hai tháng có thể chịu được, nhưng một năm, hai năm cậu thật sự không thể chịu đựng được.
May là hội trưởng Vân Lan cứu cậu ra ngoài. Đinh Vũ lúc này mới vạn phần vui mừng.
Vân Lan lại hỏi: “Em là cấp mấy? Đã bao giờ tới công hội thợ săn làm kiểm tra chưa?”
“Chưa ạ.” Đinh Vũ lắc đầu: “Em nghĩ là có thể nuôi sống bản thân mình là được rồi, dị năng cấp bậc bao nhiêu cũng không quan trọng."
Vân Lan: Đây chính là một tên cá mặn điển hình! Có dị năng hay không có dị năng thì cuộc sống cũng chẳng thay đổi gì cả.
“Chị nghĩ em nên đi kiểm tra đi.” Cô nói.
"Vâng ạ.” Mặt mày Đinh Vũ cong cong, cười lên giống y như một con thỏ trắng nhỏ vô hại: “Em nghe theo chị.”
Ellen: Đêm nay nên làm món thỏ xào hành phi!
**
Công hội thợ săn.
"Hội trưởng! Có thợ săn mới cấp S!!” Nhân viên công tác gò má đỏ rực, phấn khởi nói không nên lời: “Thuộc tính Sao chép, bất kể là trang bị, nước thuốc hay là cuộn giấy cậu ta đều có thể sao chép được."
"Cậu ta có thể trong một lần sao chép 174 bình thuốc hồi phục có cấp bậc Hoàn mỹ do thợ săn Vân Lan chế tác ra! Không cần nguyên vật liệu, chỉ cần tiêu hao ma lực."
"Thật tuyệt vời!
“Cho tới bây giờ tôi còn chưa từng thấy dị năng như vậy."
Ánh mắt của nhân viên công tác cuồng nhiệt nhìn Đinh Vũ, y như đang nhìn một toà bảo tàng.
Đinh Vũ có chút sợ hãi, co lại trốn sau lưng Vân Lan.
Nhân viên công tác đột nhiên nhớ lại, vị này trước đó trải qua không tốt lắm. Anh ta lập tức thu liễm sợ đối phương cho làm đối phương sợ.
“Thợ săn hệ phụ trợ cấp S lại bị giam cầm nửa năm...Bắt một người còn chưa đủ, còn định ra tay với thêm một người nữa.” Hội trưởng Phương Lâm Ý trầm mặt xuống.
Đinh Vũ cảm thấy vô cùng căng thẳng, không nhịn được nắm lấy góc áo Vân Lan.
Đôi con ngươi của Ellen tối sầm lại. "Cháu yên tâm, bọn họ không có cơ hội hại người nữa đâu.” Hội trưởng Phương Lâm Ý tốt bụng an ủi.
Mặc dù không nói tỉ mỉ nội dung trừng phạt, chỉ có điều, Vân Lan cũng không lo lắng. Từ những gì đời trước đã trải qua, công hội thợ săn lun làm việc ngay thẳng vô tư, tuyệt đối có thể tin.
"Đúng thế." hội trưởng Phương Lâm Ý hỏi Đinh Vũ: “Sau này cháu tính như thế nào?”
Đinh Vũ ngây ra như phỗng, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
"Nghe nói trước khi bị giam cháu đang đi học à? Nếu như cháu đồng ý, sau này có thể quay lại học tiếp.” Hội trưởng Phương Lâm Ý nói.
"Nếu cần vệ sĩ, bác có thể phái chuyên gia tới bảo vệ."
"Nếu như cháu có thể gia nhập công hội thợ săn thì bọn bác sẽ đem hết toàn lực bảo vệ cháu bình an."
Vân Lan : " ...."
Đây là ngang nhiên trước mặt cô cướp người đó nha.~
Không chờ cô mở miệng, Đinh Vũ đã lắc đầu từ chối: “Ngoại trừ công hội Vĩnh Hằng ra cháu sẽ không đi bất cứ đâu.”
Ba thợ săn cấp S trong một công hội cấp C... Tâm trạng Phương Lâm