Edit: Nukaly
"Hội trưởng Vân Lan đâu rồi?" Hàn Nhất Bình ở công hội quay một vòng cũng không tìm tới người, không nhịn được hỏi lễ tân.
Ngô Tĩnh trả lời: “Lúc tối thấy cô ấy mặc lễ phục ra ngoài, nghe nói muốn tham gia tiệc rượu."
Sắc mặt Hàn Nhất Bình không tốt lắm, mím môi không nói lời nào.
Ngô Tĩnh lại nói: "Nếu như anh có việc gấp thì tôi có thể gọi điện thoại cho cô ấy.”
"Không cần." Hàn Nhất Bình khoát khoát tay: “Tôi tùy tiện lên Offical Website tìm một phó bản cấp B cũng được, tôi đi làm việc đây.”
Ngô Tĩnh kinh ngạc: "Không phải sáng nay anh vừa mới đánh hạ một phó bản cấp B rồi à? Tối rồi mà anh cũng đi nữa à?”
Hàn Nhất Bình: "Nhàn rỗi nhàm chán, hoạt động gân cốt một chút."
Ngô Tĩnh không tìm được lý do từ chối, liền để anh đi tìm việc làm.
"Cảm ơn." Hàn Nhất Bình hỏi rõ địa chỉ của cánh cửa tới thế giới khác sau đó vội vã đi ra ngoài.
Ngô Tĩnh nhìn bóng lưng đi xa của Hàn Nhất Bình, chống cằm trầm tư: “Vừa nãy có phải là mắt của anh ta biến thành màu xanh lục không nhỉ?"
Đinh Vũ trùng hợp cũng nhìn thấy, lông mày hơi nhíu lại: "Anh ta cứ thế mặc nguyên cả cây đầy mùi máu tanh không thèm tắm rửa vào lại phó bản như thế à, có phải người này rất thích giết chóc hay không đây?”
**
Đường Hiên nhập hội không đến ba ngày đã bị vui mừng to lớn nhấn chìm.
Sư Thứu? Thực Nhân Ma? Vượn lớn? Sao đến cả mấy tên đầu trâu này cũng có luôn vậy?”
Vân Lan: "Thân thể của ma vật cao cấp là vật liệu chuyên để thi pháp nên lúc dọn sạch phó bản tôi đều dặn các thành viên thu thập lại toàn bộ, bảo tồn lại hoàn hảo. Thế nào? Vẫn khá thoả mãn chứ?"
"Hài lòng! Quá thoả mãn!" Đường Hiên hưng phấn đến hai gò má đỏ rực.
Anh ấy không thể chờ đợi được nữa triển khai kỹ năng lên đống xương chất chồng kia.
Hào quang màu xám xuất hiện.
Xương tự động chồng chất lên nhau, chắp vá thành khung xương vượn lớn. Trong tay nó cầm một cây gậy bằng xương, thoạt nhìn uy phong lẫm liệt, sức chiến đấu tăng mạnh, triệu hoán vật tầm thường xa xa không có thể so sánh.
"Vật triệu hồi này thực lực tương đương với thợ săn cấp B!" Đường Hiên lớn tiếng tuyên bố.
Vân Lan phân phó Ellen: “Anh gọi Từ Văn Thanh qua đây cho em.”
“Vâng.” Ellen lĩnh mệnh mà đi.
Một lát sau, Từ Văn Thanh vào trong phòng: “Hội trưởng Vân Lan, cô tìm tôi à?”
"Vị này chính là pháp sư vong linh mới vào công hội, Đường Hiên, bên cạnh là triệu hoán vật của anh ấy. Anh thử nghiêm túc cẩn thận đánh một trận với bộ xương này xem, xem xem ai thắng ai thua." Vân Lan nói.
Từ Văn Thanh hỏi : "Có thể sử dụng dị năng không?"
Vân Lan trả lời: “Có thể. Không giới hạn thủ đoạn, chỉ cần đem hết toàn lực đánh ngã nó."
Từ Văn Thanh: "Tôi hiểu rồi."
Vũ khí đi kèm với thuộc tính "Sắc bén", anh nâng kiếm lao ra, bay thẳng đến chỗ khớp nối của con vượn lớn, chém vào.
"Đinh." Trên xương lộ ra một chút vết rạn nứt, nhưng cuối cùng nó vẫn giữ được thanh kiếm lại.
Con vượn khổng lồ dùng sức một chút, Từ Văn Thanh lui về phía sau mấy bước, hiển nhiên thực lực của anh ấy đã áp chế.
Vân Lan suy nghĩ: "Sức lực rất lớn, phản ứng không chậm, dùng để làm tiên phong không tệ."
Từ Văn Thanh ỷ vào thân thể mình linh hoạt hơn, lúc đánh chính diện bay vọt một cái, nhảy đến phía sau con vượn khổng lồ.
Tiếp theo nắm lấy khoảng trống, dùng kiếm chém tới tận xương cổ của con vượn khổng lồ.
Ai ngờ, xương vượn khổng lồ cực kỳ cứng rắn, một kiếm chém tới, chưa nói tới tay anh ấy run lên, mục tiêu công kích còn không có xuất hiện thương tích rõ ràng gì.
Từ Văn Thanh cả kinh, nhanh chóng lui