Edit: Nukaly
Hàn Nhất Bình mất máu nghiêm trọng, đầu óc càng ngày càng không tỉnh táo.
Quỷ hút máu boss sà vào cắn cổ Hàn Nhất Bình muốn hút máu anh ta.
Ý thức dần dần tan rã, màu mắt càng ngày càng xanh biếc, trên mặt xuất hiện lông xù, phân biệt không rõ dáng vẻ. Cuối cùng. . . Hàn Nhất Bình hoàn toàn đánh mất lý trí.
Anh và boss xoay đánh vào nhau, hệt như hai con dã thú đang lôi kéo.
"Không phải đã nói đây là phó bản cấp B à? Vì sao ma vật lại lợi hại như thế!"
Các thành viên công hội Thiên Lang vừa thở mạnh vừa lộ ra biểu tình khó có thể tin.
Phải biết, trong đoàn đội bọn họ có tới ba thợ săn cấp A, mười bốn thợ săn cấp B và ba thợ săn cấp C. Đoàn đội như vậy bình thường đều thừa sức qua cửa phó bản cấp B, lúc này lại đang bị quân đoàn vong linh tàn bạo đánh cho không còn chút sức đánh trả nào.
"Cánh cửa tới thế giới khác này có khi bị biến dị rồi! Mau, mau đi thông báo cho công hội thợ săn!"
"Chúng tôi cần thêm nhân thủ, xin hãy trợ giúp!"
Hai thợ săn cấp A không hẹn mà cùng kêu gọi đầu hàng.
Vừa dứt lời, một người sói cao lớn cường tráng chậm rãi đi về phía bọn họ, trong ánh mắt lộ ra một chút hung quang.
Thợ săn hệ trị liệu cấp C cực kỳ tuyệt vọng: “Ngoại trừ đám dơi hút máu, sinh vật vong linh ra trong này còn có cả người sói sao? Cuối cùng đây là cái phó bản gì đây!”
Đám học sinh trốn ở một góc, run rẩy hỏi: ” Chúng ta. . . Có phải chúng ta sẽ chết hay không?”
Thợ săn cấp A hít sâu một hơi, chặn trước mặt những người bình thường: “Tôi sẽ không để các em có chuyện đâu.”
Cho dù phải chết, bọn họ cũng sẽ chết trước những người bình thường này.
Thành viên công hội Thiên Lang vẻ mặt bi tráng, dự định chia ra một nhóm người yểm hộ, một nhóm người dắt các em học sinh lui lại.
Đúng lúc này, hơn năm mươi con sinh vật vong linh vây quanh bao bọc bọn họ, chỗ còn lại đi thẳng đến chỗ người sói.
Các thành viên công hội Thiên Lang kinh ngạc đến nói không nên lời: “Ma vật và ma vật sao lại đánh nhau rồi?"
Có người thậm chí còn suy đoán: “Lẽ nào có tới hai cánh cửa mất khống chế? Giữa các ma vật còn có lòng căm thù nhau?”
Lại không biết Đường Hiên đang nhìn hài cốt đầy đất, trong lòng bi thống vạn phần, trong miệng lẩm bẩm: “Cái đám này nhất định không được để xảy ra chuyện! Lát nữa bọn họ còn phải nhận sự trừng phạt của công hội thợ săn nữa, còn phải đập nồi bán sắt đi bù đắp tổn thất của tôi. . ."
…
"Là dơi! Chạy mau!"
Bọn học sinh sợ hãi vô cùng, chạy mất mật.
Một ngọn lửa màu cam xuất hiện. Đám dơi kêu lên hai tiếng chít chít sau đó lập tức bị đốt cháy khét.
"Không sao rồi." Vân Lan vừa nói vừa đưa cho hai người bị thương nặng hai bình thuốc hồi phục.
Dừng lại và nhìn về phía xa, cô hỏi: “Xung quanh có còn dơi nữa không?”
“Bọn em tách ra chạy trốn, đám dơi này cũng phân công nhau truy kích." Một nam sinh xung phong nhận việc: “Em biết những chỗ còn có dơi, em có thể làm người dẫn đường ạ.”
Nam sinh dẫn Vân Lan và Ellen nhanh chóng tiến về phía trước, đi cứu mọi người.
“Đừng tới đây!!”
Cách quá xa, chỉ nghe thấy đám học sinh thất kinh hoảng hốt tiếng la.
Vân Lan gọi: “Ellen."
Một giây sau, một con rắn lửa thoát ra, hoàn toàn vây quanh ma vật. Chỉ chốc lát sau, mùi thịt cháy truyền ra trong không khí.
Vân Lan theo thường lệ đưa cho các bạn nhỏ thuốc hồi phục.
“Ầm――" Cách đó không xa truyền đến một tiếng vang thật lớn, cứ như có thứ gì đó sụp đổ.
Có tiếng gào thét thê thảm vang lên theo: “Cứu mạng! ! Chỗ này có sinh vật vong linh! !"
Vân Lan : " .. . ."
Không biết sao, cô đột nhiên nhớ tới trận rối loạn trong tiệc tối đời trước.
"Qua xem một chút đi.” Nói xong, Vân Lan nhanh chân đi về phía âm thanh truyền tới.
Trong đống đổ nát của tòa nhà, một người sói