Edit: Nukaly
Công hội Vĩnh Hằng.
Lưu Nhược Tuyết tìm Đinh Vũ: "Chuyện vệ sĩ vẫn nên thôi đi thôi.”
"Vì sao?" Đinh Vũ khó hiểu.
Lưu Nhược Tuyết: “Chị làm vệ sĩ của em, kết quả lúc gặp nguy hiểm còn ngược lại được phụ trợ cấp S bảo vệ, chị cảm thấy bị tổn thương tự tôn..."
Đinh Vũ ngây ngẩn cả người.
Trước khi đi, Lưu Nhược Tuyết còn đưa ra kiến nghị: "Hay em đi tìm Hàn Nhất Bình hoặc Đường Hiên hỏi một chút đi, tôi cảm thấy này hai là nhất thí sinh thích hợp."
Đinh Vũ nhìn theo Lưu Nhược Tuyết đi xa, rơi vào trầm tư.
Trùng hợp đúng lúc Hàn Nhất Bình đi ngang qua, anh nghiêm túc cẩn thận hỏi: “Cậu thật sự không xem xét tôi sao? Thực ra cậu giúp tôi sao chép thuốc, tôi đi theo bảo vệ cậu an toàn, đối với tất cả mọi người đều tốt mà.”
Chuyện thợ săn hóa thú rất dễ mất khống chế Đinh Vũ đã nghe nói qua. Trước đây cậu có thành kiến với Hàn Nhất Bình, thái độ cực kỳ không thân thiện, vô cùng xin lỗi. Chỉ là lúc ở trước mặt người này cậu lại chỉ có thể há miệng thở dốc, không biết xin lỗi như thế nào.
"Vậy, vậy thử xem xem.” Cậu gập ghềnh trắc trở nói.
"Ừ!" Sau khi thương lượng xong Hàn Nhất Bình dịu dàng cười, hoàn toàn không nhìn thấy đôi mắt xanh biếc có bóng dáng con sói bất cứ lúc nào cũng có thể đại khai sát giới lúc trước.
Đinh Vũ nghĩ thầm, hoá ra mỗi người đều có nỗi buồn phiền của riêng mình. Lúc cậu đang khổ não vì thể chất gầy yếu thì người khác cũng có sự phiền lòng của riêng mình.
Như vậy xem ra, dị năng của cậu coi như không tệ, ít nhất không có tác dụng phụ gì.
**
Hôm sau, Vân Lan ở trong phòng chế dược: “Sao chép cho chị năm cây bạc hà, năm cây nguyệt chi tinh hoa và mười bông hoa Dã Cương.”
“Vâng ạ.” Đinh Vũ hoan hoan hỉ hỉ đáp lại.
Hàn Nhất Bình nghi hoặc: “Không phải trực tiếp sao chép thuốc thành phẩm không phải là được rồi sao? Vì sao lại phải sao chép vật liệu?"
Vân Lan giải thích: “Làm như này sẽ đỡ tốn ma lực hơn, còn có thể tạo ra nhiều hàng tồn kho."
"Hóa ra là như vậy." Nghe vậy, Hàn Nhất Bình thành thành thật thật đứng ở một bên.
Tầm mắt băn khoăn.
Bên trái Đinh Vũ, bên phải Hàn Nhất Bình, loáng một cái căn phòng nhỏ đã đầy người.
Mặt Ellen không chút cảm xúc: “Anh ở đây làm gì? Sao không đi cày phó bản đi?”
Hàn Nhất Bình: "Bây giờ tôi là vệ sĩ của Đinh Vũ, đương nhiên phải ở đây bảo vệ an toàn của cậu ấy.”
Đinh Vũ kiêu ngạo ưỡn ngực : "Em phải ở đây làm trợ thủ cho hội trưởng."
Nói như thể cậu là đuôi nhỏ của Vân Lan vậy, chỉ cần chỗ nào của cô thì chỗ ấy sẽ có cậu.
Màu sắc đôi con ngươi của Ellen thâm trầm, trong mắt như thể đang có ánh lửa nhảy nhót.
**
[ Bà chủ của công hội Vĩnh Hằng thật là đáng sợ! Trong công hội lại có pháp sư vong linh, một mình một người triệu hồi được cả một quân đoàn. Càng kinh khủng hơn là, mỗi một sinh vật vong linh được triệu hồi đều có thực lực của thợ săn cấp B! ]
[ Nghe nói người kia là thợ săn cấp A, lại có thể một mình đánh một đoàn đội của công hội Thiên Lang. Trong đó có ba người cấp A, mười bốn người cấp B, ba người cấp C luôn ấy, tui nghe bẩu bị đánh