Tô Vũ lại tiếp tục nói tiếp : " Có nhiều người nói bọn họ là Người Sói, sợ bọn họ sẽ tấn công các người "
" Ta sẽ kể cho các ngươi một câu chuyện.
"
" Cách đây rất lâu có một người bạn đã hỏi ta như thế này : "
" Nếu một ngày nào đó máu trong cơ thể ngươi không phải màu đỏ, xương của ngươi không phải màu trắng, miệng ngươi không phải để ăn thì ngươi có phải là người không ? "
" Ta mới hỏi lại hắn tại sao lại có suy nghĩ như vậy "
" Hắn mới nói với ta rằng: Không phải trên thế giới có rất nhiều người có những năng lực rất đặc biệt sao ? "
" Rồi con người không phải sẽ còn tiến hóa sao ? Đến lúc đó những người đó có còn coi con người bình thường là đồng loại nữa hay không "
Phía dưới mọi người đều im lặng chờ câu trả lời của Tô Vũ.
Đây cũng là câu hỏi mà bọn họ phải đối mặt vào lúc này, người biến thành Người Sói có còn là nhân loại nữa hay không ?
" Lúc đó ta vẫn chưa thể đưa ra câu trả lời cho câu hỏi đó "
" Ta đã suy nghĩ về nó rất lâu, về mặt sinh học giữa chúng ta đúng là có sự khác biệt.
"
" Nhưng có phải như vậy hay không ? "
" Rồi vào một ngày, ta thấy một người.
Dòng máu hắn chảy không có màu đỏ như chúng ta, khuôn mặt cũng không giống con người "
" Nhưng hắn cũng giống những Người Sói ở đây, hắn cũng đã từng là con người.
"
" Rồi ta đưa câu hỏi này hỏi hắn, hắn chỉ phì cười nói ta sao lại đưa ra câu hỏi ngu ngốc như vậy.
"
" Mà câu trả lời đó cũng khiến ta nhớ mãi đến tận bây giờ.
"
Tất cả mọi người, cả những người dân Chora còn ở lại đến Người Sói đều muốn biết câu trả lời đó là gì.
" Hắn không trả lời mà hỏi ngược lại ta : Nhân loại là thứ gì "
" Rồi ta chỉ vào bản thân rồi nói, giống như ta chính là nhân loại "
" Hắn lại tiếp tục nhìn ta cười, hắn chỉ vào ta nói : Ý ngươi là hai tay, hai chân, một miệng, hai mắt là con người đúng không "
" Suy nghĩ của ta lúc đó cũng giống hệt như các ngươi bây giờ, đó là phải giống chúng ta mới là nhân loại "
Những Người Sói lại cúi đầu, họ cực kỳ buồn bã với câu trả lời này của hắn.
" Nhưng người bạn đó của ta xoa đầu ta rồi cười lớn : Ngươi sai rồi, ta cứ tưởng ngươi phải thông minh lắm.
Không ngờ suy nghĩ còn trẻ con thế "
" Ta lúc đấy rất không phục, ta hỏi các ngươi không phải ta nói đúng rồi sao ? "
Một số người dân bên dưới gật gật đầu đồng ý với hắn.
Những binh lính Người Sói nhìn hắn cũng đã cực kỳ thất vọng.
" Rồi người bạn đó nói với ta câu trả lời của hắn : Ngươi đã hiểu sai từ nhân loại rồi "
" Nhân loại như ngươi hiểu chính là loài người, nó không phải là thứ chỉ hình dạng "
" Mà nó chỉ những quan hệ, những suy nghĩ, những cảm xúc "
" Nhân loại chúng ta có được tình yêu, có tình bạn, có tình cha mẹ, có lòng vị tha "
" Nhân loại chúng ta có hỉ nộ ái ố "
" Nhân loại chúng ta có tội lỗi, có tình và nghĩa, có lầm lỡ, có hối hận, có hổ thẹn, có trách nhiệm "
" Cái gọi là nhân loại chính là sự gắn kết chúng ta với nhau "
" Bạn bè ta là nhân loại, người yêu ta là nhân loại, bố mẹ ta cũng là nhân loại "
" Ta muốn nhắc nhở với ngươi một câu, nếu một ngày nào đó ngươi trở nên khác người giống như ta "
" Vào cái ngày ngươi nghĩ bản thân không còn là nhân loại, thời điểm đó mới chính là lúc ngươi không còn là nhân loại nữa.
"
Hắn hơi dừng một chút rồi nhìn về phía những Người Sói đang đứng ở đó.
" Các ngươi có trong thấy những dòng nước mắt của họ không ? "
" Các ngươi nghĩ vì sao họ khóc ? "
" Bởi vì họ cũng nghĩ bản thân đã không còn là nhân loại nữa "
" Họ sẽ không được phụng dưỡng bố mẹ già "
" Không được nhìn đứa con bé bỏng trưởng thành "
" Và cũng không được cùng vợ nắm tay nhau vào những buổi chiều về "
" Các ngươi thực sự muốn ruồng bỏ họ sao ? "
Những Người Sói đã có dũng cảm hơn để nhìn về phía những người thân ở đây, nhưng phía dưới vẫn im lặng.
Nhưng khi nhưng Người Sói đã chuẩn bị