Nhanh chân chạy vào bên trong khe nứt, Tô Vũ đang chuẩn bị đạp hai bên vết nứt để đi lên thì bỗng nhiên có một tia sáng chiếu vào mắt hắn.
"Gì đây?"
Tô Vũ chú ý đến một mảnh đá kỳ lạ có hoa văng màu vàng óng, hắn cúi người nhật nó lên.
Có lẽ vì quá tập trung vào chiến đầu khiến Tô Vũ không để ý đến xung quanh.
Lúc này hắn mới để ý thấy trên mặt đất có không ít những mảnh đá có hoa văn kỳ lạ nằm ngổn ngang trên đất.
Tiếng bước chân ngày một gần, hắn chần chừ một lúc nhưng vẫn quyết định tiếp tục thu lượm những tảng đá.
Bởi trong mấy năm, nhưng ngoại trừ tìm hiểu quái vật ra, những thứ khác trên thế giới này hắn biết rất ít.
Thực tế hắn cũng không phải quá lo lắng Đội quân bất tử sẽ gây khó khăn gì cho mình.
Nếu nhìn hiện trường trận chiến giữa hắn và quái vật mà vẫn muốn tần công hắn thì đúng thật quá ngu ngốc.
Nhưng trên đời luôn không thiếu những người lỗ mãng, tay nhanh hơn não.
Hắn lo chính là lo như vậy.
"Ở đây có người."
Một bính lình của Đội quân bất tử chỉ về phía Tô Vũ hét lớn.
Nhưng Tô Vũ lại không quan tâm, hắn liên tục lục lọi để tìm tòi tất cả những mảnh vỡ trên đất.
"Ngươi là ai?" Từ trong bộ giáp đèn, một người đàn ông nghe âm thanh có lẽ cũng đã lớn tuổi.
Hắn hét lớn về phía Tô Vũ.
Tô Vũ không trả lời, hắn vẫn im lặng thu lượm những mẩu đá còn lại.
Biểu hiện của hắn càng thần bí, bọn họ càng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Người đàn ông lớn tuổi có vẻ là tiểu đội trưởng của nhóm binh lính này, hắn nghiêng đầu thấp giọng nói với một người bên cạnh: "Quái vật chết rồi?"
Binh lính bên cạnh gật đầu: "Chết rồi."
"Chết thế nào?"
"Chết do mất máu." Binh lính lập tức trả lời.
Tiểu đội trưởng tuy đã đoán trước nhưng nghe xong vẫn có hơi giật mình, hắn tiếp tục dò hỏi: "Xung quanh đây còn có ai không?"
Người binh lính lắc đầu nói: "Không có ai, chỉ xuất hiện một mình hắn.".
truyện tiên hiệp hay
— QUẢNG CÁO —
Khi nghe đến đây, tiểu đội trưởng mơ hồ suy đoán người đán ông đang lục lọi đống đá kia rất có thể là nguyên nhân dẫn đến cái chết của con quái vật.
Mà bọn họ cũng đã chiến đấu với quái vật nên họ rõ hơn ai hết, không phải người bình thường có thể chịu đựng được.
Tiểu đội trưởng nhìn về phía Tô Vũ trầm mặc, hắn suy nghĩ một lúc rồi hướng Tô Vũ nói: "Quấy rầy rồi."
Sau đó hắn lại hướng về phía binh sĩ hét lớn: "Rút lui."
Tuy có một chút bất ngờ nhưng Tô Vũ không quá mức ngạc nhiên.
Trong lòng hắn cũng thầm cảm thấy may mắn, hắn thực sự không muốn gây chiến với Đội quân bất tử.
Liếc mắt nhìn những binh lính đã đi xa, Tô Vũ tiếp tục thu gom tất cả những mảnh đá trên mặt đất.
Đạp lên cao, hắn đặt những mảnh đá dưới ở dưới đất rồi khoanh chân ngồi xuống tập trung suy nghĩ.
"Không biết sẽ là gì đây?" Tô Vũ có chút chờ mong, thì thầm tự hỏi.
Theo từng mảnh đá được lắp ráp lại với nhau, hình dạng của chữ cái dần hiện ra.
Nhưng hắn kiên nhẫn ghép từng mảnh đá với nhau, có chữ sứt đầu, có chữ lại mẻ trán, khiến hắn không cách nào hiểu nổi ý nghĩa của nó.
Ở thế giới này mấy năm, mà đây là lần thứ hai hắn phát hiện ra vết tích của nền văn minh cổ.
Hơn nữa dựa theo chữ viết thì hắn đoán đây có lẽ là của cùng một nền văn minh.
Dưới nền đất này chắc hẳn đã từng tồn tại một nền văn minh cổ xưa hết sức huy hoàng, nhưng mà nay đã bị quên lãng.
Tô Vũ lấy viên đá cuối cùng đặt xuống.
mỉm cười nói: "Xong."
【Tích tích tích】
【Đang tải dữ liệu...】
Nhưng sau đó rất lâu hệ thống không có bất kỳ phản hồi nào khác.
"Không lẽ hệ thống tải về mạng yếu quá?" Tô Vũ tự chọc mình cười.
【Dữ liệu được tải hoàn tất】
"...!Hết rồi?" Đợi hồi lâu lại là kết quả này, Tô Vũ mặt cũng nghệt ra.
— QUẢNG CÁO —
Hắn lắc đầu một cái rồi chăm chú vào tấm bia đá.
Vừa đọc được mấy dòng đầu hắn đã hiểu được vì sao hệ thống lại mất nhiều thời gian đến vậy.
"Luyện Gân?"
Trên tấm bia ghi lại một phương pháp tăng lên sức mạnh khác biệt, thông qua tu luyện một người bình thường không cần phải như hiện tại sử dụng "Mảnh vỡ kết tinh" vẫn có thể tăng được sức mạnh.
Theo như những thông tin Tô Vũ đọc được trên đây có tổng cộng 6 cảnh giới, trong đó Luyện Gân là cảnh giới thấp nhất của hệ thống tu luyện.
Còn có cảnh giới cao hơn nữa hay không bản thân hắn cũng không rõ.
Tô Vũ bỗng nhiên hiểu được cảm giác "buồn ngủ gặp chiếu manh".
Vấn đề