Quyết định thử sức với Sư nhân không chỉ vì hắn muốn kiểm tra một sức mạnh mới, mà đây cũng như là một lời cảnh báo của Tô Vũ với đám sư nhân này.
Rằng hắn đã có sức mạnh uy hiếp ngược lại đối với bọn chúng.
Tô Vũ đúng trước cửa vào khu rừng, hắn biết có lẽ đang có Sư nhân đang chờ hắn đi vào khu rừng để thực hiện việc tấn công lần ba.
Sau hai lần không đạt được được mục đích, một chủng tộc thợ săn như Sư nhân sẽ không dễ dàng từ bỏ con mồi như vậy.
Quả nhiên phía xa xa hắn đã thấy một bóng đen, nó nhìn thoáng trong thấy Tô Vũ thì cũng xoay người biến mất về phía khu rừng.
Có vẻ như nó đang đi thông báo vị trí của Tô Vũ, nên hắn cũng không phải tự thân đi tìm Sư nhân làm gì.
Thậm chí hắn cũng không cần khiêu khích.
Tô Vũ đối với bọn hắn không khác gì một con mồi, mà con mồi khi phát hiện ra thợ săn lại không chạy đi.
Đây đã là một sự sỉ nhục đối với bọn chúng.
Một lúc sau, đám Sư nhân này rốt cục cũng đến, xem ra số lượng cũng không ít.
Theo như trước mắt Tô Vũ nhìn thấy thì có mười mấy bóng đen, còn những con có thể núp ở đâu thì hắn không biết.
Dù sao thiên phú của bọn chúng rất phù hợp với việc ngụy trang, đặc biệt trong những khu vực như rừng rậm Rellerbos này.
Chúng cũng không vội xuất thủ trước mà chỉ xa xa đứng nhìn, xem ra cũng không như Tô Vũ nghĩ bọn chúng sẽ cảm thấy sỉ nhục mà tấn công hắn ngay.
Nếu như chúng đã không tấn công, Tô Vũ liền càng có thêm lý do để tiếp tục khiêu khích, hắn không nhanh không chậm bước về phía bọn chúng.
Trên tay hắn toàn bộ cơ thể đã được bọc một lớp Emeraline, trên tay thanh kiếm của hắn cũng được đã được bọc thêm một lớp Emeraline mỏng.
"Xuýt...xuýt...."
Từng tiếng âm thanh mũi tên vang lên, Tô Vũ cũng không lựa chọn đón đỡ, hắn đang khiêu khích những Sư nhân này, vì vậy càng cần thể hiện sự ngông cuồng ra càng nhiều càng tốt.
Cũng thử kiểm tra một chút có khả năng phòng ngự của Emeraline xem sự khác biệt như thế nào với bộ giáp đá cũ.
"Cạch...cạch...."
Từng tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên, hiệu quả phòng ngự của Emeraline đúng là không tồi, đây đúng là một loại vật liệu vô cùng cứng rắn.
Hai mũi tên của chúng chỉ lưu lại trên người hắn một vệt trắng trên bộ giáp mà thôi.
Đã không còn vấn đề về khả năng phòng ngự nữa, Tô Vũ cũng tăng nhanh tốc độ lao về phía bọn hắn.
Nhưng lúc này có một số bóng đen xuất hiện, chúng mang theo một vài người chơi nữa đi tới.
Hắn thấy cảnh này cũng dở khóc dở cười, đám bóng đen này sẽ không thật sự nghĩ rằng dùng những người này đi uy hiếp hắn chứ.
Suy nghĩ một chút hắn thấy cũng đúng, có thể trước đó những bóng đen này làm vậy chúng thấy rất có tác dụng, vì dù sao những người chơi nam đó cũng không thực sự chết hẳn.
Lại có thể diễn một vở kịch anh hùng khó qua ải mỹ nhân, buông bỏ vũ khí xuống để những bóng đen này giết tới cảm động phái nữ.
Tô Vũ cũng thật im lặng trước cảnh tượng này, hắn tiếp tục lao nhanh tới mặc kệ bọn chúng có giết những nữ người chơi này hay không.
Những bóng đen này thấy không hiệu quả cũng ra tay giết những nữ người chơi này rồi lao về phía hắn, xem ra bọn chúng đã thực sự bị chọc giận rồi.
"Keng...keng...keng..."
Từng tiếng va chạm xung quanh người của Tô Vũ, những bóng đen này cũng hiện rõ bản thân trước ánh mắt hắn.
Tất cả bóng đen này đều là Sư nhân cả, thậm chí còn có một Sư nhân đã truy sát hắn lần đầu tiên Sư nhân Regon, kết quả này cũng không có gì bất ngờ.
Mấy lần trước bị đối xử như con mồi, còn bị hành hạ đến vô cùng chật vật.
Tô Vũ tính cách tốt thế nào cũng trở nên nóng tính, hắn không lựa chọn né tránh từng đợt tấn công mà liên tục dùng phương án đón đỡ.
Lấy thương tổn đổi thương tổn, hắn cố ý nhắm tới một người trong số đó là Sư nhân Regon.
Liên tục sử dụng "Thiểm ảnh kiếm" để tấn công hắn, tiếng va chạm của vũ khí chém tới sau lưng ngày càng kích thích hắn.
Có được kỹ năng "Ý chí bất khuất" vẫn không có cơ hội nào tăng lên kỹ năng này, được đánh một