Yến Thừa Cựu không nghĩ tới nhanh như vậy mà Lâm Ẩm Vô đã có thể nắm được điểm mấu chốt của Hàn Băng chưởng.
Từ trong bàn tay của Lâm Ẩm Vô ngưng tụ thành một tầng băng sương mỏng, cậu thật sự không có biện pháp qua mắt lương tâm để chê Lâm Ẩm Vô học dốt, hắn quá xuất sắc rồi! Thiên phú võ thuật của Yến Thừa Cựu cũng không thua ai, nhưng không nghĩ đến chuyện Lâm Ẩm Vô chỉ mới vừa học mà đã có thể trở thành cái dạng này. Không có tâm pháp nội công mà Lâm Ẩm Vô vẫn có thể dùng năng lực Dương Tuyển giả của mình để thay thế, đồng thời cũng đạt hiệu quả rất cao!
Thậm chí Yến Thừa Cựu còn bắt đầu hối hận.
Lúc đang là Dương Tuyển giả thì Lâm Ẩm Vô cũng rất khó đối phó, nếu hắn thật sự tinh thông Cổ Võ thì chỉ sợ trên thế giới này không còn ai có thể ngăn cản được hắn. Nhưng nhìn bộ dáng của Lâm Ẩm Vô cũng không giống muốn phát điên. Ít nhất hắn ở trong nhà an toàn này chưa từng chủ động ra tay với ai. Cho dù nhóm quân nhân vạn phần phòng bị Lâm Ẩm Vô cũng không thể không thừa nhận, trên một mặt nào đó, Lâm Ẩm Vô giống như một thích khách đơn độc, chỉ cần không dính dáng tới hắn thì Lâm Ẩm Vô cũng không có tâm tư so đo với ai.
"Đủ rồi, Cổ Võ không phải chỉ học một hai ngày là có thể được." Yến Thừa Cựu nhịn không được nói "Lấy bản lĩnh của anh căn bản không cần tôi dạy."
Đại khái là sau khi học xong Hàn Băng Chưởng tâm tình hắn cũng không tồi, Lâm Ẩm Vô phá lệ trả lời Yến Thừa Cựu một câu "Cái gì càng khó học thì tôi càng có hứng thú."
Trước tận thế, hắn cho rằng những gì mình có thể làm được đã là cực hạn rồi, nhưng sau khi thức tỉnh hắn lại phát hiện ra mình còn có thể trở nên lợi hại hơn, thế giới mà hắn nhìn thấy càng thêm rộng lớn. Hắn đưa năng lực của mình tới đỉnh cao trong một năm, thời điểm muốn đi tiếp lại phát hiện có một bức tường thật lớn ngăn cản hắn, tiến thêm bước nữa là vô vàn chông gai, làm hắn không thể không lùi về phía sau để tự bảo vệ mình.
Lâm Ẩm Vô tự nhiên không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy, nhưng hắn đã thử qua không ít biện pháp vẫn chỉ có thể dặm chân tại chỗ.
Nhưng từ lúc gặp được Yến Thừa Cựu, hắn đã thấy năng lượng của Cổ Võ trên người cậu, Lâm Ẩm Vô phát hiện ra mình thế mà còn có thể dùng cách khác để tiến lên, hơn nữa còn không có cỗ năng lượng khổng lồ kia ngăn trở, sao Lâm Ẩm Vô có thể không hưng phấn cho được? So với việc làm sao để sống sót trong tận thế thì Lâm Ẩm Vô hiển nhiên để ý Cổ Võ hơn.
Lâm Ẩm Vô từng nói với Yến Thừa Cựu rằng thế giới này trong tương lai sẽ chỉ còn lại một mình Dương Tuyển giả sống sót, đây không phải là một lời nói láo, nhưng cũng không phải là sự thật tuyệt đối.
Người thường chết trước, Dương Tuyển giả rồi cũng sẽ nối gót theo sau, nhiều nhất là sau mười năm. Không phải toàn bộ đều đột nhiên chết hết, mà là lúc chỉ còn lại Dương Tuyển giả và Dương Tuyển thú mới là lúc tử vong bắt đầu. Mà đến lúc ấy, hắn sống còn không nổi thì "hứa hẹn" bảo đảm Yến Thừa Cựu sẽ sống sót kia cũng không có cách thực hiện.
Binh bất yếm trá, hắn có thể sống đến khi nào thì Yến Thừa Cựu sẽ sống đến khi đấy, cũng không thể tính là gạt người.
"Người ở thành phố Z chung quy cũng chỉ là băng sơn một góc. Còn ở thủ đô, ở A quốc, thậm chí là Bạch Minh, nơi nơi đều là những thứ mà cậu chưa từng nghĩ đến." Lâm Ẩm Vô nghiêm túc nhìn Yến Thừa Cựu nói "Dương Tuyển giả có rất nhiều, cậu cũng không phải không hiểu đạo lý kiến nhiều cắn chết tượng. Nếu tôi chỉ đứng dặm chân tại chỗ thì sớm muộn sẽ chết trên tay người khác, cậu cũng không ngoại lệ."
"Bạch Minh?"
"Liên minh ba thế giới đứng đầu, tôi có qua lại với bọn họ một chút." Lâm Ẩm Vô nhún nhún vai nói "Cũng có không ít Dương Tuyển giả ngầm qua lại với bọn họ, họ coi tôi như cái đinh trong mắt, có thời điểm luôn tìm tôi làm phiền."
Yến Thừa Cựu ở trong lòng cân nhắc một phen vẫn không thể nghĩ ra nguyên nhân. Cậu đối với thế giới này vẫn chưa rõ ràng lắm, lại không thể biểu hiện ra ngoài. Cậu có thể hỏi Tạ Tư Hàm, còn Lâm Ẩm Vô thì không.
Đại khái Lâm Ẩm Vô đã nhìn thấu hết bài trong tay cậu, tốt nhất vẫn nên giữ lại một con át chủ bài.
"Anh đã học được Hàn Băng chưởng rồi, giao dịch đầu tiên dừng ở đây đi." Yến Thừa Cựu khẽ nhíu mày, cậu cũng không muốn qua lại với Lâm Ẩm Vô quá nhiều. Nói chuyện với Lâm Ẩm Vô càng nhiều thì cậu càng dễ tức chết.
Nói cho cùng, cậu vẫn còn trẻ. Cùng con cáo già Lâm Ẩm Vô này so tâm kế chẳng khác nào đi tìm đường chết. Không thể trêu vào cũng không có nghĩa là trốn không nổi.
"Được." Lâm Ẩm Vô gật gật đầu, không quá để ý đến thái độ lạnh nhạt của Yến Thừa Cựu, trái lại giao dịch rõ ràng như vậy càng đem lại lợi ích cho cả hai bên.
Lâm Ẩm Vô triệt để thu hồi lực đạo của Hàn Băng chưởng, một lần nữa không phục bộ dáng tri thức phong độ, nghiêm túc nói "Tôi rất mong chờ vào lần hợp tác kế tiếp." Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, có lần thứ hai thì sẽ có lần thứ ba, lúc này là Hàn Băng chưởng thì sau này sẽ còn cái gì nữa?
Yến Thừa Cựu "Ân" một tiếng, cũng không có phản bác lời của Lâm Ẩm Vô, nhanh chóng biến mất vô tung vô ẩn. Lâm Ẩm Vô cũng không giận, hắn chưa bao giờ thích người khác, nếu hắn nguyện ý thì hoàn toàn có thể biến thành bộ dáng mà Yến Thừa Cựu thích, giống như cách mà hắn biến thành người khác trước tận thế, nhưng hắn lại không muốn làm vậy.
Trước khi thức tỉnh hắn là Lâm Ẩm Vô, sau khi thức tỉnh vẫn là Lâm Ẩm Vô.
Hắn vẫn còn cảm thụ được hơi tàn lạnh băng vẫn còn lưu trong không khí, khóe miệng dần dần giơ lên.
Cổ Võ cũng rất tốt nha.
Chỉ bằng cơ thể con người mà vẫn có thể đạt tới cường độ như vậy!
------------
Hội nghị cao tầng nhà an toàn của thành phố Z.
Ở phòng hội nghị trong tầng thứ hai nhà an toàn, có mười mấy người ngồi đoan đoan chính chính. Quần áo trên người bọn họ rõ ràng tốt hơn cư dân trong nhà an toàn, ít nhất vẫn bảo trì được tiêu chuẩn bình dân trước tận thế. Hiện giờ kiếm đồ ăn còn khó, chỗ nào còn có thể phân tâm sản xuất những thứ khác? Mấy thứ quần áo gì đó có ba bốn vết khâu vá là chuyện bình thường.
"Chỉ trong một ngày mà đã có gần một ngàn người phát bệnh, nội trong ba giờ mà tỉ lệ tử vong đã đạt tới 70%, những người còn lại chỉ sợ cũng không nhịn được bao lâu. Theo thống