"Sao lại không thấy cá mập trắng và sao biển đâu?" Nhóm Nhân Ngư nhìn báo cáo trong tay, chỉ cảm thấy khó có thể tin được. Năng lực tái sinh của sao biển không cần phải nói, còn một khi cá mập trắng hóa về nguyên hình, trừ phi quân đội đem tàu ngầm đến đây bắt hắn thì không còn khả năng nào. Nhưng hiện tại cả hai một chút tin tức cũng không có?
"Báo cáo viết, hai người bọn họ lén đi ra ngoài, hình như là tới đại học Lam Thiên." Một Nhân Ngư nhỏ giọng nói, "Bọn họ đi gấp, không thèm nói gì với chúng ta. Nhưng mà sống không thấy người chết không thấy xác, kỳ quái."
"Không phải trong thân thể bọn họ có máy đưa tin sao?" Một Nhân Ngư như nhớ tới gì đó nên ngẩng đầu hỏi.
"Máy đưa tin không bị hủy, nhưng mà không truyền đến âm thanh gì, chắc là vượt ngoài phạm vi tín hiệu."
"....... Chẳng lẽ bọn họ lên mặt đất?"
"Không có khả năng lắm. Người đi lên mặt đất đều hiểu rõ, nếu thật sự mang theo bọn họ rời đi, chúng ta không thể không biết gì được." Một Nhân Ngư phản bác nói, "Cho dù là lên mặt đất, nhiều lắm là tín hiệu không tốt, sao không có tí nào như bây giờ được?"
"Này cũng không phải, kia cũng không phải, có lẽ bọn họ đến một thế giới khác rồi cũng nên!" Nhân Ngư nào đó nhịn không được cả giận nói.
Yến Thừa Cựu đưa cá mập trắng và sao biển cho Judith, trong lòng cũng coi như là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Trước đó cậu còn nghĩ có nên hao hết một đêm này để vứt chúng vào đâu đó trong biển rồi ép sinh vật khác hủy thi diệt tích hay không, nhờ Judith mà đỡ được phần nào.
Nhưng mà Yến Thừa Cựu vẫn nhớ rõ lời nói của Judith.
Judith nói, người mới như họ rất dễ bị theo dõi, bị hấp dẫn nhập vào đoàn thể nào đó làm đoàn viên chờ tuyển. Gần đây người mới có rất nhiều đạo cụ hữu dụng, lực uy hiếp lại bé xíu xiu so với những người chơi lâu năm; thứ hai, người mới rất dễ lừa. Trong cùng một thế giới, người mới và người chơi lâu năm yêu cầu tồn tại một thời gian, đối mặt với uy hiếp không cùng cấp bậc, có vài người mới bên cạnh, tương đương với vài vật hy sinh vậy.
Không cần nói cũng biết, theo thế giới nhiệm vụ ngày càng nhiều, khó khăn càng lúc càng lớn. Chỉ bằng một người không có khả năng sống sót trong thế giới. Bởi vậy, những nhiệm vụ giả này liên hợp lại, trở thành một đoàn thể đủ loại thế lực, không ngừng thu hút người mới.
Mà Yến Thừa Cựu, hiện tại đang bị Lâm Ẩm Vô của quân đoàn Poker coi trọng.
Trừ điều đó ra, Judith còn chia sẻ cho Yến Thừa Cựu một ít kinh nghiệm của cô. Mỗi một thế giới không chỉ có một nhiệm vụ giả, không những nhiệm vụ giả phải nhận uy hiếp từ tận thế, còn phải nhận từ nhiệm vụ giả đồng dạng nữa kìa. Đến nỗi trên một thế giới nào đó, phỏng chừng những nhiệm vụ giả còn chưa kịp làm gì, đã bị người khác giết.
"Nói như vậy, người mới có thể một thân một mình chống chọi với những người mới khác rất ít thấy. Điều này chứng minh thế giới nguyên lai của cậu rất lợi hại, có ít nhất một phương diện vượt xa các thế giới khác." Judith nghiêm túc phân tích tình huống của Yến Thừa Cựu, "Hơn nữa, cậu không bị lực lượng của thế giới trước đánh ấn ký, rất ít thấy. Nếu cậu có thể kiên trì tiếp tục sống sót, chị rất hoan nghênh cậu đến quân đoàn của bọn chị. Đương nhiên, nếu thật sự kiên trì đi tiếp, cậu cũng không cần cậy mạnh, không có năng lực kém, chỉ có người không biết dùng."
"Mặc kệ cậu có nguyện ý hay không, trong tay cậu đã có lá poker do Lâm Ẩm Vô đưa, liền tương đương với một phần tử của quân đoàn. Nếu có người muốn làm khó hay mượn sức cậu, cậu hoàn toàn có thể báo tên bọn chị. Thế nhưng, bọn chị rốt cuộc vẫn không ở thế giới này, lực ảnh hưởng hữu hạn. Muốn sống sót chân chính, chỉ có thể dựa vào nỗ lực của chính cậu."
Judith nói xong, đôi mắt sắc bén lập tức nhìn thấy cá mập và sao biển sau lưng Yến Thừa Cựu.
"Đó là bữa tối của cậu sao?" Judith hai mắt lóe sáng hỏi.
"Không, tôi không ăn." Rốt cuộc trước kia chúng vẫn là con người.
Yến Thừa Cựu lắc đầu, chần chờ nhìn Judith, "Nếu chị thích, tôi có thể tặng cho chị."
"Ha ha ha, sao có thể không biết xấu hổ như thế được." Judith cười cười, "Tặng cho chị thật sao?"
"Đương nhiên."
"Vậy cậu qua đó một chút, để lá poker nằm giữa chúng nó, không vượt quá nửa mét." Judith chỉ huy nói.
Yến Thừa Cựu nghe lời đi qua.
Một chuyện kỳ quái xảy ra.
Judith đặt tay lên lá poker, hơn phân nửa cánh tay trực tiếp duỗi ra, bắt lấy sao biển và cá mập trắng, một lần nữa rụt về.
Dọa Yến Thừa Cựu tới sững sờ tại chỗ.
Đây.... đây là bản lĩnh gì?
"Ha ha, đây chỉ là một năng lực tạp nham của bài poker thôi." Judith nhìn khuôn mặt của Yến Thừa Cựu, hoài nghi có phải vừa rồi bản thân mình có hơi sốt ruột không, "Nếu sau này cậu có nguyên liệu nấu ăn mới mẻ hay là thứ gì đó tốt, có thể liên hệ với chị, chị sẽ trao đổi công bằng, tuyệt đối không gây hại cho cậu. Đến lúc đó cậu có thể trực tiếp dùng bài poker gọi tên chị."
...... Yến Thừa Cựu cảm thấy hình như mình từng nghe lời này ở đâu rồi.
Judith cười nhìn Yến Thừa Cựu, "Cố lên nhé, Thừa Cựu, bọn chị trước kia, còn không bằng cậu hiện tại đâu, chỉ cần sống sót, hết thảy đều có thể. Còn tác dụng khác của lá poker, cậu có thể từ từ tìm hiểu."
Nói xong, Judith biến mất, lá poker kia cũng biến về đồ án trống rỗng ban đầu. Nếu không phải cá mập trắng và sao biển trong phòng đều không thấy đâu, Yến Thừa Cựu còn cho rằng mình vừa làm một giấc mộng.
Đối với người mới bọn họ mà nói, năng lực của Judith thật sự làm họ khao khát.
Vậy Lâm Ẩm Vô lão đại của Judith, sẽ mạnh đến mức nào?
Yến Thừa Cựu suy nghĩ hồi lâu, phát hiện tin tức mình có được vẫn quá ít, dứt khoát không thèm nghĩ nữa. Bây giờ, vẫn nên quan tâm đến chuyện của mình trước đi. Hai Nhân Ngư này không phải kẻ chủ mưu, sau này nhất định còn có người khác.
Vài ngày kế tiếp, Yến Thừa Cựu không ra khỏi cửa, mà ở trong phòng chuyên tâm tu luyện, cuộc sống ngược lại quá mức thuận lợi.
Vì thế, thành tích cuộc thi chiêu sinh đại học Lam Thiên đã được công bố.
Sáng sớm hôm đó, La Thành đem theo một cặp mắt sáng rực, lái chiếc xe mới nhất của mình, một đường đi đến phụ cận đại học Lam Thiên. Nhưng mà thí sinh chờ công bố thành tích thật sự quá nhiều, La Thành đành phải dừng xe, sau đó ngoan ngoãn đi bộ.
"Người anh em này, làm phiền một chút." La Thành chọt chọt người đứng trước hắn, mỉm cười nói.
Yến Thừa Cựu quay đầu, yên lặng nhích sang một bên, để La Thành tiến lên.
"Người anh em, ý của tôi là, cậu có thể nhường vị trí của mình cho tôi không. Chút nữa màn hình lớn công bố thành tích, vị trí của cậu nhìn rất rõ." La Thành thấy đối phương chỉ nhích qua một nửa vị trí, nhịn không được bổ sung.
"Nhiêu đây hẳn đã đủ cho cậu nhìn." Yến Thừa Cựu nhìn thân hình của La Thành, lại nhìn khoảng trống mình nhường ra, nhịn không được nói, "Tôi không được tính là cao , nếu nhường hết chỗ này cho cậu, tôi không nhìn thấy."
"Này.... Giúp người thì giúp tới cùng." La Thành cười cười nói. Sau khi hắn đi vào thế giới này, vì lớp ngụy trang thích đáng, vị thành niên ở đây đều là bảo bối, hầu như không có chuyện gì là hắn làm không được. Đối mặt với con người trong thế giới nhất định phải bị hủy diệt, thái độ La Thành tự nhiên mang theo vài phần miệt thị.
Nhưng đáng tiếc làm sao, người đang đứng trước mặt hắn không phải giúp việc của nhà hắn, cũng không phải kẻ nào hắn cho là kính ngưỡng hắn, mà là hai người kiêu ngạo như nhau, thí sinh không chịu nhận thua mà thôi.
"Cậu không muốn thì tôi muốn." Một thí sinh khác nghe La Thành đứng ở chỗ này lải nha lải nhải, người ta đã chừa một nửa vị trí còn ghét bỏ, trực tiếp tiến lên một bước, chiếm vị trí Yến Thừa Cựu nhường ra kia, "Muốn vị trí tốt thì sớm một chút, người ta đã nhường một nửa mà còn không chịu sao?"
La Thành bị người nọ nói thế, trong lòng tức khắc có hơi không vui.
Yến Thừa Cựu thấy ánh mắt La Thành không tốt, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ quái, hình như người này không thích hợp cho lắm? Phải chú ý mới được.
"Sắp có thành tích rồi, tốt nhất đừng cãi nhau." Yến Thừa Cựu thoạt nhìn như không nói đỡ cho ai, nhưng thực tế đang nghiêng về bên nào thì không cần phải nói, "Vị bạn học này, nếu cậu thật sự muốn vị trí của tôi, vậy để tôi xem xong rồi nhường cho cậu."
La Thành còn muốn nói gì đó, nhưng chung quy vẫn nhịn, chỉ hung hăng trừng cậu bạn bên cạnh Yến Thừa Cựu.
Đại học Lam Thiên còn tuân thủ theo truyền thống cổ xưa, mỗi năm đều sẽ công bố tên thí sinh đủ tư cách trên màn hình khổng lồ trước cổng, nghe nói trước khi chuyển xuống đáy biển, trường học trên mặt đất đều khích lệ thí sinh bằng cách này. Thứ tự của cậu sẽ quyết định vị trí của cậu, nhưng không xuất hiện điểm số cụ thể. Thế nhưng nếu muốn tra, vẫn có thể tra được điểm số.
"Nhìn kìa, nhìn kìa, có danh sách rồi!"
Không biết ai trong đám người hô một tiếng, mọi người lập tức đặt ánh mắt lên màn hình lớn, La Thành cũng chỉ có thể nỗ lực nhón chân, tìm tên của mình trên màn hình.
"Hạng nhất là Yến Thừa Cựu?"
"Kỳ quái, Yến Thừa Cựu là ai, sao chưa từng nghe qua!"
"Tôi cũng không biết. Không phải nói có thiên tài nào đó nhà quan lớn cũng đi thi sao, chẳng lẽ Yến Thừa Cựu là thiên tài đó?"
"Không phải đâu, tôi nghe nói thiên tài nhà quan lớn kia tên hai chữ mà!"
"Hạng nhì là Giang Đại Vệ, kỳ quái, lại là một cái tên chưa từng nghe qua."
".... Hình như có hơi quen tai."
La Thành nhìn thấy tên mình trên màn hình lớn, ở sau người tên Giang Đại Vệ kia.
Hạng nhất không được, mà hạng nhì cũng bị người ta đoạt được là sao?
Thời điểm Yến Thừa Cựu thấy thứ tự cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ, đề mục nhiều như vậy, cậu đã cố ý sai vài câu rồi, rốt cuộc Nina còn đánh cược với người khác, cậu không dám thi được điểm quá thấp. Không ngờ, vậy mà vẫn được hạng nhất?
Ha, có lẽ đây là vận khí.
Dù sao trước kia mình đi học, cũng chưa từng xếp hạng nhì.
"Kìa, kia chẳng phải là Giang Đại Vệ sao?" Có người chỉ vào một người nói.
Mọi người nhìn theo ngón tay của cậu ta, ánh mắt La Thành hung ác, hóa ra Giang Đại Vệ là tên vừa chiếm chỗ của hắn?
"Ai nha, tôi còn tưởng mình sẽ hạng nhất." Giang Đại Vệ bị nhận ra để lộ biểu tình ngượng ngùng, hơi đắc ý liếc La Thành một cái, lại cười với Yến Thừa Cựu, "Cũng may là cậu nhường chỗ cho tớ, lát nữa để tớ mời cậu một bữa nhé."
La Thành giận không được, cảm thấy lời này của Giang Đại Vệ đang hướng về phía mình, cố tình người này còn xếp trước hắn một hạng, đáng giận!
"Đúng rồi, tớ còn chưa biết tên cậu là gì?" Giang Đại Vệ cười nhìn Yến Thừa Cựu hỏi.
Yến Thừa Cựu hơi mỉm cười, chỉ chỉ cái tên trên màn hình lớn, "Bạn học Giang, tôi là Yến Thừa Cựu."
"Tố chất thân thể 90 điểm, thi viết 98 điểm, tổng cộng hơn hạng hai mười điểm." Cậu trai nhìn điểm Yến Thừa Cựu, nhịn không được cười cười nói, "Cũng coi là mạnh hơn Nina đó." Lúc trước Nina thi tố chất thân thể được 99 điểm, thiếu chút nữa là đạt điểm tuyệt đối, nhưng thi viết chỉ được 61 điểm, nếu không phải đại học quân đội chú trọng tố chất thân thể hơn, còn chưa chắc Nina có thể thuận lợi vào đại học.
"Thật ra tố chất