- Không phải, là ngày hôm qua ở lại trong phòng sách tới nửa đêm, chỉ là không cẩn thận.
Nhìn nhìn Lý Quý Dương, hắn lại bỏ thêm một câu:
- Không phải cố ý.
Lý Quý Dương dở khóc dở cười:
- Ngài còn cố ý được sao!
- Ta chỉ là suy nghĩ sự tình, nhất thời không chú ý.
Cam Lỗi cười cười, về phần suy nghĩ chuyện gì chỉ có hắn biết.
Từ đó về sau Lý Quý Dương cho người nhất định phải trực đêm, cho dù là ngủ ở sàn nhà bên ngoài cũng phải canh cửa.
Sau lập thu bắt đầu chuẩn bị thu hoạch, Cao chiêm sự lại tới nữa.
- Tìm được tòa nhà trong Hàm Dương thành, nhưng chào giá cao.
- Bao nhiêu tiền?
- Cần một ngàn kim.
Lý Quý Dương sờ cằm, giá này đích thật là có chút cao a!
- Nếu đi đường nhỏ cách cổng lớn hoàng cung rất gần.
Cao chiêm sự cảm thấy chỉ một điều này đã đáng giá.
- Có thể!
Lý Quý Dương lập tức đi vào khiêng ra một thùng tiền, bên trong vừa lúc một ngàn kim.
- Ta biết ngài nhất định sẽ đồng ý!
Cao chiêm sự cao hứng đếm vàng, trước kia lấy tiền hắn không đếm qua, nhưng lần này thì khác, đây là mua bán tiền tài nhất định giáp mặt đếm cho rõ ràng.
Lý Quý Dương cầm ra một trăm kim:
- Đây là đưa cho ngươi.
Sắc mặt Cao chiêm sự khó xem:
- Đây là ý gì?
- Ngươi đừng nóng giận, ta biết hiện tại ngươi làm việc cho phu nhân cùng đại công tử, nhưng bản thân ngươi cũng phải kết giao bạn tốt, chỉ có chút bổng lộc cũng không đủ cho ngươi dùng.
Đưa tiền cho ngươi là để ngươi dùng chi phí, không phải thu mua ngươi.
Lý Quý Dương nhét tiền cho hắn:.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Yêu Thầm Vợ Cũ
2.
Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
3.
Lĩnh Chi Hoa
4.
Nương Tử Của Lãnh Khốc Giáo Chủ
=====================================
- Có gì cần thì ngàn vạn lần phải nói với ta, khó khăn bao nhiêu huynh đệ đều cũng giúp ngươi!
Lúc này sắc mặt Cao chiêm sự mới tốt hơn nhiều, còn thu vàng:
- Cấp chút vàng là được, thật sự có việc gì ngươi ngàn vạn lần đừng bị cuốn vào.
Cấp chút đồ vật cho chút tiền còn được, nếu thật sự có sự tình gì phát sinh, người thứ nhất bị hi sinh chính là Lý Quý Dương, bởi vì hắn chỉ là một thiếu niên, vả lại còn không có bất kỳ thân phận gì.
Tùy tiện là ai cũng có thể hãm hại hắn, bởi vì hắn không chịu được sóng gió.
- Bổn sự ta lớn đâu!
Lý Quý Dương bĩu môi:
- Mấy ngày nữa sư huynh của ta sẽ tới đây, ngươi có gì muốn không? Trân châu? Vàng? Kỳ trân dị bảo? Hay là dược liệu quý trọng?
- Cần vàng bạc châu báu đi, những đại thần kia bây giờ gian xảo hơn rất nhiều, Vương tướng gia cũng nơi nơi luồn cúi, hơn nữa không biết ở chỗ nào làm được nhiều tiền như vậy!
Cao chiêm sự bĩu môi:
- Nhưng may mắn bên chúng ta luôn đại thủ bút, không làm cho bọn họ thực hiện được.
- Vàng bạc châu báu không thành vấn đề, ngươi nghĩ muốn cái gì?
Lý Quý Dương vỗ vai hắn:
- Tốt xấu phải có theo đuổi.
- Theo đuổi chính là đại công tử có thể lên làm