- Được, ta mang về cho a nương.
Lần này Doanh Chính không nhún nhường, bởi vì biết làm vậy cũng vô dụng, Lý Quý Dương càng sẽ kiên trì.
Đưa tiễn Doanh Chính, Lý Quý Dương quay vào nhà rửa mặt đi nghỉ ngơi, ban đêm vào hệ thống giao dịch đồ vật, cùng thanh âm cãi nhau một hồi, thua!
Đi ra không gian, nhìn thấy hoa quả khắp núi đồi, dỗi cắn nhiều trái mới thoải mái tắm rửa, đi ra không gian ngủ.
Hắn ngủ không hề gánh nặng, trong cung, Vương Kiều phu nhân tạp tẩm điện cả đêm!
Nguyên nhân là vì quốc chủ đã đi chỗ Triệu Cơ phu nhân nghỉ ngơi, vả lại theo lệ thường trong cung, sau thu yến đều sẽ ban cho ngũ cốc, hàng năm nàng ngoài ngũ cốc còn nhận được không ít ban cho, đại biểu cho sự sủng ái của quốc chủ.
Kết quả năm nay nàng chỉ theo lệ thường lấy được ngũ cốc, ngoài ra không còn gì khác!
Hàng năm thu hoạch vụ thu đi qua, đồ cống nạp đều chất đầy xe vận chuyển vào trong cung, thứ tốt bình thường đều do quốc chủ tự mình lưu lại, kế đó lại ban thưởng ra ngoài, vậy cũng đã thật không sai, ví dụ như vải vóc vật quý báu linh tinh đều sẽ lưu trữ thưởng người, mà vật thấp hơn một chút mới nhập khố, cấp cho người trong cung dùng.
Cho tới bây giờ Vương Kiều phu nhân chưa từng bị dọa người tới như vậy!
Sau thu yến lại không có ban cho đến trong cung của nàng!
Mà chỗ Triệu Cơ, đèn đuốc sáng trưng, Triệu Cơ nhìn thấy đồ vật từng thùng từng thùng khiêng vào, thật sự là nhìn không được:
- Quốc chủ, còn có bao nhiêu? Đủ rồi, đủ dùng!
- Không đủ, những năm kia ái cơ cùng quả nhân đã nếm bao nhiêu khổ? Hiện giờ chút đồ vật như vậy tính cái gì!
Hôm nay Triệu Cơ cho hắn mặt mũi, Trang Tương Vương hết sức cao hứng, theo sau vung tay, ban cho không ít, hiện giờ đều đang khuân vác vào trong tẩm điện.
Được ban cho Triệu Cơ ngược lại có chút xấu hổ:
- Xem ngài nói, thiếp là nữ nhân của ngài, đây đều là phải làm.
Trang Tương Vương yêu thích Triệu Cơ như vậy, dù hiện tại thân phận bất đồng, nhưng Triệu Cơ vẫn là Triệu Cơ ngày trước.
- Nhưng mà.
.
chỗ Vương Kiều muội muội, có từng có ban cho?
Triệu Cơ hơi khó xử:
- Hôm nay nàng có chút.
.
ngài cũng biết, nàng chỉ là có chút không phục mà thôi.
- Nàng thích thế nào thì cứ làm như vậy, quả nhân mặc kệ nàng!
Nhắc tới Vương Kiều, Trang Tương Vương thật bất mãn, rõ ràng không chịu ban thưởng.
- Bẩm chủ thượng, Vương Kiều phu nhân ở trong tẩm điện đập phá, đồ vật.
.
nội thị đến thỉnh mở phòng ngân quỹ tiếp tế một phen.
Vừa nói xong bên kia có lão nội thị bẩm báo.
Lúc ấy Trang Tương Vương liền nổi giận:
- Đập phá đồ vật? Là bất mãn vì quả nhân sủng ái Triệu Cơ sao?
Người kia lập tức quỳ xuống, toàn bộ người trong phòng đều dừng lại.
- Nàng vốn xuất thân cao quý, hôm nay lại bêu xấu, tâm tình không tốt, tát xì mà thôi.
Triệu Cơ đứng một bên khuyên giải nói:
- Ngài ngàn vạn lần đừng tức giận, thân thể quan trọng hơn.
- Quả nhân vì nàng tức giận không đáng!
Trang Tương Vương là người có chút bảo thủ, đối với người làm trái tâm ý của mình đặc biệt chán ghét:
- Người đâu, truyền lời của quả nhân, nếu không thích đồ vật đem đập phá đều không cho bổ sung, mời nàng sống như vậy đi!
- Dạ!
Lão nội thị nhanh chóng bỏ chạy.
Triệu Cơ cúi đầu, khóe môi uyển chuyển nhếch lên.
Lúc trước nàng cùng a Chính thiếu chút nữa bị Vương Kiều hại chết, Vương Kiều, chúng ta rốt cục xem ai có thể kiên trì được tới cuối cùng – hừ!
Vương Kiều phu nhân nghe được quốc chủ xử phạt đối với nàng, lập tức hôn mê bất tỉnh!
Quốc chủ chẳng những nâng lên thân phận địa vị của Triệu Cơ trong thu yến, còn đánh mặt của nàng, sau này ở trong cung nàng cùng đứa con phải sống thế nào a!
Thành Giao được truyền lời, đem tiểu nội thị báo tin đánh gần chết, bị người kéo xuống như chó chết, nội thị xung quanh đều nhìn thoáng qua nhau.
Doanh Chính vừa về tới trong cung liền biết được việc này.
- Tùy bọn họ đi thôi, càng làm sẽ càng khiến cho quốc chủ phụ thân chán ghét.
Lão nội thị khẽ cười, cái gì cũng chưa nói, hắn biết lúc này đại công tử cũng không cần người nói thêm cái gì.
Lý Quý Dương nghĩ ngày hôm sau mình có lẽ có thể tiếp tục đi dạo Hàm Dương thành, bởi vì Hàm Dương thành thật sự là quá lớn, hắn còn chưa đi dạo xong, kết