Hắn có thể tuyên bố tin tức này, kỳ thật càng nhiều là muốn hấp dẫn người thay mặt tu chân vị diện, nhưng không nghĩ tới đã tuyên bố nhiều năm như vậy, lại chưa từng gặp được người thay mặt tu chân vị diện nào!
- Đương nhiên sẽ đến!
Lý Quý Dương xòe tay:
- Tôi toàn bộ nhờ vào việc này kiếm tinh tệ đâu! Không đến làm sao nảy sinh cái mới?
Nảy sinh cái mới gì đó, Al không hiểu, nhưng Al biết hắn sẽ tới là được!
- Nhất định phải tới a!
Al dặn đi dặn lại, sợ Lý Quý Dương bỏ chạy, nếu không phải ngăn cách tinh cầu, chỉ sợ Al cũng muốn bay qua địa cầu!
- Nhất định, nhất định, ngày hôm qua tôi bảo hôm nay, đây không phải tới rồi đó sao?
Lý Quý Dương xua tay:
- Ngày mai gặp!
- Nga nga, ngày mai gặp!
Al gắt gao nhìn chằm chằm kho hàng phía sau Lý Quý Dương.
Nơi đó bày thật nhiều nhánh cây!
Lý Quý Dương run lên, nhanh chóng đóng cửa màn hình thông tin.
- Hôm nay không sai, lần thứ hai giao dịch.
Thanh âm máy móc rốt cục lên tiếng.
- Ân, một ngày giao dịch như thế, không lâu sau là tôi có thể thăng cấp!
Lý Quý Dương vươn vai nói.
Vẫn chưa xong, đi ra hệ thống tiến vào không gian, chuyển cành đào bên trong vào hệ thống, cất vào trong kho hàng:
- Đã có kho hàng cũng đừng nhàn rỗi, chứa đi, dù sao một ngày một loại, giao dịch xong lại tìm tiếp!
Chuyển xong rồi, Lý Quý Dương vỗ vỗ tay nói:
- Anh còn có việc gì không?
- Vô sự!
Ngữ khí thanh âm vẫn cứng ngắc.
- Tôi đi ra ngoài, ngày mai tới thăm anh!
Lý Quý Dương lắc mình đi ra ngoài.
Đi ra ngoài không có việc gì làm, hắn liền tiến không gian, được, cây nông nghiệp lại thành thục!
Nhanh chóng thu thập xong nói sau!
Nhắc tới cũng kỳ quái, hắn làm ruộng suốt hai ngày bàn tay cũng không có kén, vẫn trắng nõn vô cùng.
Trồng xong rồi, hắn lại bắt đầu thu thập hoa màu, bỏ vào kho hàng.
Kỳ thật hắn cũng không thiếu lương thực, nhưng hắn muốn làm việc, làm cho mình bận rộn không nghĩ lung tung.
Đã tới đây được mấy ngày nhưng hắn còn chưa thích ứng.
Mặc dù nói hắn thích khảo cổ, càng ưa thích mộ phần thời kỳ Tần Hán, nhưng đó là khảo cổ, hiện tại hắn rành rành tồn tại trong thời kỳ Chiến quốc!
Bản năng của hắn cự tuyệt đi suy nghĩ việc này!
Hắn không biết sau khi mình rơi xuống thiên hố bên kia xảy ra chuyện gì? Các đạo sư làm sao giải quyết việc này? Không thấy được thi thể của hắn, người nhà sẽ như thế nào?
Còn nữa, bọn họ cuối cùng đào móc ngôi cổ mộ cũng rất đặc biệt kia, rốt cục là cái gì? Bên trong vì sao lại có truyền quốc ngọc tỷ?
Đó không phải đồ vật tầm thường, đó là truyền quốc ngọc tỷ!
Hơn nữa đó là một ngôi cổ mộ Tần Hán, chính là truyền thuyết truyền quốc ngọc tỷ cuối cùng xuất hiện ở cuối thời Tống đầu thời Nguyên, sau khi Chu Nguyên Chương lập quốc có ba chuyện lớn ăn năn nhất, chính là không có truyền quốc ngọc tỷ.
Có thể thấy được từ thời Nguyên triều truyền quốc ngọc tỷ đã biến mất, nhưng lại tìm được trong một ngôi cổ mộ thời Tần Hán!
Không thể nào nói nổi!
Lý Quý Dương nghĩ mãi mà không rõ nên cũng cự tuyệt suy nghĩ, hiện tại hắn quyết định chỉ sống trong lập tức là tốt rồi!
Lý Quý Dương bận rộn việc đồng ruộng, mệt mỏi đi ra ngoài tắm, không có đồ lót thật khó chịu!
May mắn lúc này Thuần Nhã gõ cửa, rất nhẹ, nếu không chú ý thật không nghe được:
- Thiếu gia? Thiếu gia ngài đã ngủ chưa?
Lý Quý Dương ngửa đầu nhìn bên ngoài, cũng mới qua một chút thời gian mà thôi đâu!
- Ta mới thức dậy mà ngủ cái gì?
Lý Quý Dương lên tiếng.
- Thiếu gia, Lý Trung quản gia đã tới.
Thuần Nhã cười ngọt ngào.
- Hắn tới làm gì?
Lý Quý Dương khó hiểu.
- Mang thật nhiều đồ vật.
Thuần Nhã lại nói.
- Để cho hắn vào đi!
Lý Quý Dương nói.
- Dạ!
Thuần Nhã lập tức đi ra ngoài mời quản gia.
- Thiếu gia.
Lý Trung mang theo vài cuốn thẻ tre vào phòng.
- Ân?
Ánh mắt Lý Quý Dương lập tức theo dõi thẻ tre trong tay hắn, đây chính là thẻ tre Tần