Ngay cả mỗi tiểu hài tử đều có một khối bố lau nước mũi.
Kỳ thật Lý Quý Dương nói là khăn tay, bố trong nhà cắt thành khăn tay nhỏ, nhưng một vài khối vải lẻ nếu may thật tốt, có thể làm khăn tay, cứ như vậy bọn nhỏ đều trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.
Tiểu tử kia đã ngủ, lúc này Lý Quý Dương mới mang giày đi ra ngoài, thay đổi giày lớn khoác áo tơi da hồ ly, đội mũ dày, đứng ở cửa lớn thôn trang.
Hôm nay trời đầy mây, gió thổi có chút lạnh cứng.
- Thiếu gia, có thể cần tuyết rơi.
Lý Bình nhìn khí trời không tốt, liền nhắc nhở Lý Quý Dương:
- Chúng ta trở về đi?
- Nhìn xem rồi trở về.
Lý Quý Dương kéo kéo tay áo:
- Trời lạnh không đi ra được, đi ra hít thở không khí một chút.
Kỳ thật cũng không có phong cảnh gì, thời này không có thủy tinh, càng không thể hồ cửa sổ, cứ việc trên cửa sổ dán lụa mỏng, thả bức màn dày nhưng ban ngày vén màn lên, lụa mỏng không chắn được gió a!
Lạnh!
Cho nên ban ngày cũng che màn, chắn gió!
Bởi vậy trong phòng có chút tối, còn có chút ngột ngạt.
- Thiếu gia? Thiếu gia, chúng ta trở về đi!
Lý Bình lại thúc giục.
- Được, trở về!
Lý Quý Dương ủ rũ đi trở về.
Còn nhỏ, không nhân quyền a!
Thấy thiếu gia ủ rũ, mấy tiểu hài nhi đem chim sẻ bắt được đưa cho hắn:
- Không cần mất hứng, cho ngươi ăn!
- Được, cho ta ăn!
Lý Quý Dương nhìn mấy nhi đồng choai choai vì an ủi hắn cho hắn chim sẻ, một đám trơ mắt nhìn, hắn lại thật sự tiếp nhận!
Lý Bình Lý An đều che mặt, thiếu gia cũng không thiếu mấy miếng thịt này nha!
Kết quả buổi tối mấy hài tử kia ngoài định mức có được mỗi người một chân nhạn để ăn.
So sánh với chim sẻ, thịt còn nhiều hơn, mấy đứa trẻ vô cùng cao hứng.
Lý Quý Dương buổi tối cũng đặc biệt cho người nướng chim sẻ, ăn thật cao hứng, ít nhất loại khẩu vị này bình thường cũng không được ăn a!
Ban đêm tuyết rơi, con lớn nhất của Lý Trung là Lý Phúc mang theo nam tử tráng niên tuần tra ban đêm, còn hạ cạm bẫy trong rừng.
Mà lúc ban đêm Lý Quý Dương đi vào hệ thống, trước cùng Al giao dịch xong cây giống, Al đưa ra yêu cầu:
- Mầm móng cỏ dại có thể cũng bán cho tôi một chút hay không?
- Được!
Lý Quý Dương gật đầu.
- Anh nói trước đã, loại cỏ dại này ở chỗ anh tình huống sinh trưởng thế nào?
Al hỏi:
- Tốt nhất là dễ nuôi sống, rất khó khăn chỗ tôi cũng không trồng được.
- Thật dễ nuôi sống, ở chỗ tôi đầy khắp núi đồi!
Lý Quý Dương nói:
- Hơn nữa năng lực sinh sản siêu cấp cường giả!
Cỏ dại sao, còn không mạnh mẽ?
- Vậy bán cho tôi một ít!
Al vừa nghe, ánh mắt sáng ngời.
Cây cối thật là tốt, nhưng phải tỉ mỉ bảo dưỡng, nếu cỏ dại chỉ cần rải ra, đầy khắp núi đồi tùy ý nó sinh trưởng, sẽ tạo được bao nhiêu dưỡng khí!
Vạn nhất có biến dị càng mạnh hơn một ít!
- Một trăm tinh tệ một viên mầm móng!
Lý Quý Dương công phu sư tử ngoạm.
- Mười tinh tệ, anh xem tôi luôn mua vật của anh, anh không thể đem tôi xem như kẻ coi tiền như rác a!
Al khóc than.
Hắn chưa nói chỗ của hắn bán ra một viên kết tinh, bán cho người của tinh hệ khác một viên một triệu tinh tệ, giá cả kia mới kêu là cao!
Al nghĩ chỗ Lý Quý Dương thứ tốt nhiều, hắn muốn trường kỳ mua hàng, những đồ vật kia Lý Quý Dương cũng không để mắt, như vậy luôn luôn một mặt mua, không được nha!
Vì thế Al đã nghĩ dùng tinh tệ đem Lý Quý Dương chôn vùi mới được!
- Được rồi!
Lý Quý Dương nghĩ tới vô số cỏ dại mầm móng, mười tinh tệ cũng không sao, có vẫn tốt hơn không có!
Quay vào bốc hai nắm mầm móng, kết quả bỏ vào hệ thống dếm, được, hơn hai vạn viên!
Lý Quý Dương lại có một số