Hơn năm giờ sáng, thành phố N bị một tầng sương mỏng manh bao phủ, không khí hơi ẩm.Bóng đêm ảm đạm đang rút đi từng chút một, ngọn gió lặng lẽ trong không gian yên lặng như tờ xuyên qua khung cửa sổ hé mở, vén lên màn cửa mỏng manh, rèm vải đay khẽ lay động một góc.Tô An trở mình, dường như ngủ không an ổn lắm.
Chân thon dài trắng nõn quấn lấy chiếc chăn điều hòa*, hai tay xoắn lấy chiếc chăn, lông mày nhíu chặt.(*:空调被: Chăn bông điều hòa hay còn gọi là chăn bông giải nhiệt mùa hè là loại chăn mỏng thích hợp sử dụng cho các phòng điều hòa, máy lạnh, chất liệu làm chăn chủ yếu gồm bông sợi và lụa.
Chất liệu làm chăn bông điều hòa đóng vai trò quyết định đến chất lượng của nó.)Miếng ngọc giấu trong áo ngủ trong lúc vô tình trượt ra.Bồ Tát hạ thấp lông mày, xanh ngọc trơn bóng.Trong bóng đêm như nước, tiếng thở gấp của đàn ông tựa như nổ bên tai, vừa thấp vừa khàn.Tô An ngửa đầu, bị ép nhận lấy, ánh mắt quét qua vẫn là một mảng bóng tối nặng nề, tối đen giống như mực không tan, tràn đầy cảm giác bức bách chán ghét.Màn lụa mỏng bị gió mát vén lên, ánh trăng lốm đốm lọt vào trong phòng.Ánh trăng bổ sung cho hai người một tầng ánh sáng mông lung, giống như ảo ảnh.Tô An cúi đầu, mái tóc dài vốn dĩ xõa dịu dàng sau lưng trong khoảnh khắc trút xuống, thái dương hơi ướt, sợi tóc trượt qua một đoạn bả vai trắng muốt tròn ấu.Không biết bị đẩy đến chỗ nào, bàn tay đặt trên người người đàn ông của Tô An không khỏi nắm chặt, móng tay đâm vào da thịt của đối phương.Người đàn ông hơi dừng lại, ngón tay dài xuyên qua mái tóc dài rũ xuống của Tô An.Mái tóc đen dài mềm mại khô ráo mang theo mùi thơm dịu đặc thù của dầu gội đầu mà cô dùng đã lâu.
Mùi hương không nói ra được, trong sự thơm mát của chanh thấm lấy một vị muối biển nhàn nhạt.Thoải mái dễ chịu lại an lòng.Cuốn qua tóc dài của Tô An, một lần nữa vén sợi tóc dài ra sau vành tai cô, người đàn ông hơi thở gấp một tiếng, một cánh tay còn lại vẫn luôn khoác lên sau eo Tô An hơi thu chặt lại.Một giây sau, xoay người một cái.Tầm mắt Tô An xảy ra sự thay đổi trời đất quay cuồng.Người đàn ông cúi đầu, hôn thái dương hơi ướt của Tô An, nói: “An An?”“Ừm…” Tô An vô cùng mệt mỏi, đáp lời yếu ớt, trong khi nói chuyện mí mắt đều đang đánh nhau.“Ngày mốt anh đi công tác ở ngân hàng chi nhánh, sẽ có một khoảng thời gian rất dài không ở trong nước, có vấn đề gì thì có thể hỏi Khoa Sâm.” Dừng lại một chút, tiếp theo người đàn ông lại nói: “Hoặc là trực tiếp liên hệ với anh.”Giọng nói của người đàn ông khi nói chuyện mang theo màu tình dục rõ ràng, còn có sự khắc chế xua không đi được ẩn sâu.
Nói xong, đôi môi mỏng mím một cái, đường cong của xương cằm càng thêm căng cứng rõ ràng.Có một giọt mồ hôi nhỏ thuận theo bờ môi nhếch lên của anh, lướt qua cằm, nhỏ xuống chỗ xương quai xanh của Tô An.Tô An nghe xong, dụi dụi mắt, gương mặt cọ vào gối làm bằng tơ lụa, suy nghĩ chốc lát, cuối cùng hai tay yếu ớt vòng lên thắt lưng gầy khỏe của người đàn ông, nhắm mắt lại nhỏ giọng hỏi: “Ngân hàng chi nhánh?”Hỏi ra mấy chữ ngân hàng chi nhánh, Tô An liền hối hận.Cô không rõ mình hỏi vấn đề gì, càng không biết anh có nghe hiểu vấn đề của mình hay không.
Cô hỏi vấn đề này, hoàn toàn là nghĩ đến trước kia có người nói với cô, sau này kết hôn cô liền không còn là một cá thể đơn độc nữa, phải chung sống tốt hơn, có thể thử hòa vào cuộc sống của đối phương, đi tìm hiểu bao dung.Vậy thì cô tạm thời thử một chút xem.Người đàn ông đưa tay, sửa sang lại dây chuyền ngọc đeo trên cổ cô, quấn lấy eo của Tô An, rút miếng ngọc vẫn luôn bị cô đè sau lưng ra, một lần nữa chuyển tới phía trước.Đầu ngón tay nắm vuốt miếng noãn ngọc Hòa Điền xúc cảm cực kỳ tốt, người đàn ông nói: “Bởi vì ngân hàng chi nhánh làm chủ đạo, hai ngân hàng thương nghiệp ở khu Nhật Bản đã hoàn thành việc sáp nhập, anh đi xử lý hạng mục sáp nhập cuối cùng.Tô An nghe xong, lại nghiêm túc tua lại lời nói vừa rồi một lần, vẫn không hiểu.
Điều duy nhất cô có thể cảm nhận được chính là cổ tay lơ lửng trên không trung của người đàn ông vẫn đang dừng lại phía trên ngực cô.“Vậy em về trường học ở, đúng lúc có thể chuẩn bị luận văn tốt nghiệp.”Tô An vừa dứt lời, hình ảnh nhảy qua chuyển đến trường học.Lúc mặt trời lặn, ánh sáng hoàng hôn đánh vào trên vải vẽ tranh sơn dầu màu sắc hỗn loạn, hơi có vẻ không hài hòa.Các bạn học lục tục nộp bài tập lên, Tô An cầm bút vẽ, hướng về phía vải vẽ, sững sờ rất lâu.Cho đến khi nữ sinh bên cạnh vỗ vỗ vai cô: “Này, An, sao vậy? Cậu đã vẽ xong rồi à? Vẽ xong rồi sao không nộp?”Đầu ngón tay cầm bút vẽ của Tô An siết chặt, đầu ngón tay trắng bệch: “Nộp ngay đây.”“Chờ cậu nộp xong, tối nay chúng ta ra ngoài chơi… trên đường số 37 mới mở một quán rượu nhỏ…”Lúc lấy xuống ký tên, Tô An nhìn màu sắc rực rỡ, đường nét lộn xộn, trong đầu đột nhiên nhảy ra một câu nói mà học kỳ trước lão tiên sinh nào đó nói với cô: “An, tranh của em thiếu đi một loại tình cảm nào đó, em phải thử đi tìm kiếm linh hồn của em, hiểu không? Bởi vì linh hồn em trao cho bức tranh trong tay em tư tưởng mới.
Trung Quốc các em có một câu ngạn ngữ nói như vậy, mỹ tắc mỹ hĩ, liễu tắc vị liễu*.”(*: Trong , Đại Ngọc nói: “Mỹ tắc mĩ hĩ, liễu tắc vị liễu.” Chính là đẹp thì đẹp nhưng vẫn chưa đủ để trở nên hoàn mỹ.)ồng>Không có tình cảm, không có linh hồn.Đẹp thì đẹp vậy, nhưng chưa đủ.Là Tô An cô.Một người vốn dĩ không có linh hồn, lại làm thế nào có thể trao linh hồn mới cho bức tranh dưới ngòi bút đây.Tô An bị giật mình tỉnh giấc.Chống đỡ drap giường, hơi ôm chăn mền, Tô An đột nhiên ngồi dậy, mồ hôi lạnh thuận theo gò má lăn xuống, trong đầu đang cảm thấy đau đớn mơ hồ.
Cảnh tượng kỳ lạ trong mơ làm tiêu hao quá nhiều tinh thần, khiến cô cảm thấy mệt mỏi rã rời.Trong phòng ánh sáng ảm đạm, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng “Vù vù” của rèm cửa vải đay bị gió thổi phất lên, sau khi hơi thở dồn dập qua đi, Tô An ép bản thân mình hít sâu, hít thở sâu mấy lần tới tới lui lui, Tô An bình tĩnh đi không ít.Lần tìm tới điện thoại dưới gối, mở khóa màn hình ra.Đế Đô thời gian 5:58 phút.Nơi này là Trung Quốc, thành phố N của Trung Quốc, không phải là quốc gia và thành phố có anh.Mồ hôi lạnh bị gió mát thổi tan, Tô An vuốt vuốt mái tóc dài cong của mình, mũi chân câu lấy đôi dép lê không cẩn thận đá vào dưới giường, mang vào.
Sau khi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt súc miệng, sửa sang lại chăn mền, thấy thời gian sắp đến thì bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.Đổ dầu lạnh vào chảo nóng, trong lúc chờ dầu nóng, Tô An nghiêng người từ trong tủ lạnh lấy ra hai cái trứng gà tươi, thuần thục đập vỏ trứng, đổ