Sau lễ, tuyết đọng đã tan, nhiệt độ dần dần ấm lên.
Thỉnh thoảng lại có mấy ngày, nhiệt độ đột nhiên hạ thấp, còn lại đều rất thoải mái.Đặc biệt là khu Giang Hoài, chuẩn bị nghênh đón xuân về hoa nở.Đơn hàng Hạc Viên Tô An vẽ rất chậm, dường như nhớ đến thì mới vẻ, vẽ cũng chỉ là phác họa đơn giản vài nét, mỗi lần vẽ vẽ mấy bút, nhưng lại rất bắt mắt, vì thế cô đã xem rất nhiều sách về thiết kế các lâm viên tư nhân.Bởi vì nhà cũ không chỉ chú ý đến nhân văn, quan trọng hơn là đa số nhà cũ đều vô cùng chú ý đến phong thủy, không phải tùy tiện nhấc bút là có thể sửa chữa, thêm bớt trong cơ sở cũ, nặng thì phá hủy bố cục phong thủy của tiền bối tỉ mỉ sắp xếp, lại thêm vốn dĩ thiết kế của Hạc Viên đã rất xuất sắc, cho dù sửa sang lại, nó cũng có thể một lần nữa rực rỡ.Chiều hôm đo, Tô An vẽ xong, bắt đầu chơi đùa cùng Tô Bảo."An An?" Tô Bảo cầm bánh pudding trong tay Tô An, một tay đưa đút bánh vào miệng, răng nhỏ sắc nhọn cắn bên trên bánh pudding, tay và miệng cũng tìm tòi bên ngoài vỏ bánh, bắt đầu gặm bánh."Ừm." Tô An ôm gối ôm, ngồi trên tấm thảm ở phòng khách."An An." Tô Bảo liếm môi dính một vòng sữa, một chân dẫm lên gối, một chân khác khoác lên Cư Cư chân ngắn đang lười biếng nằm xấp người.Tô An đưa tay vuốt bụng Cư Cư chân ngắn: "Con muốn hỏi cái gì, Tiểu Cư Cư?""Nhà trẻ chơi vui sao?""Nhà trẻ?" Tô An sửng sốt một chút, duỗi tay kéo Tô Bảo, để cậu bé ngồi trên đùi mình: "Tại sao lại muốn hỏi cái này?"Tô Bảo mới đầy ba tuổi.Tuy nói bây giờ rất nhiều trẻ con đi nhà trẻ sớm, nhưng Tô An không có ý muốn để Tô Bảo đi học sớm như vậy.
Trẻ con phải chơi nhiều một chút mới tốt, nếu như giống vị đại ma vương kia nhà Tiếu Nhiễm thì vô vị lắm.Có một cán bộ kỳ cựu Tô Diễn là đủ rồi."Bà nội nói." Tô Bảo nắm lọ bánh pudding trong tay, bi bô nói: "Nhà trẻ có rất nhiều em bé, có thể cùng nhau chơi đùa, còn có thể ăn kẹo."Tô An cong cong môi, chọc thủng suy nghĩ muốn ăn kẹo của Tô Bảo: "Không thể nha, An An không cho Tô Bảo ăn kẹo.""Tại sao An An không cho Tô Bảo ăn kẹo?""Bởi vì con sẽ trở thành Tô Cư Cư plus." Tô An đưa tay đặt lên bả vai Tô Bảo, hỏi: "Con nói cho mẹ, con muốn đến nhà trẻ không?""Không muốn." Tô Bảo trả lời không chút do dự, sợ Tô An không tin, còn gật đầu mạnh."Cạch" một tiếng, cửa mở ra.Tô Diễn mới kết thúc hội nghị bàn về triển vọng của việc đầu tư vào ngành năng lượng mới, anh mặc tây trang màu đen không có hoa văn gì, bên trong là một áo sơ mi màu trắng sọc xanh, cà vạt trên cổ rất khiêm tốc, là Tô An chọn."Ba ba." Tô Bảo ngẩng đầu từ trong ngực Tô An, đáng yêu nhìn về phía Tô Diễn.Tô Diễn thay giày xong, vừa ngẩng đầu đã thấy bà xã và con trai đều mở to mắt nhìn chằm chằm về phía mình."Sao vậy?" Tô Diễn cởi áo khoác, vừa đi về phía Tô Bảo, vừa cởi đồng hồ trên tay ra.Tô Bảo buông Tô An ra, bước chân ngắn ngủi, cộc cộc chạy về phía Tô Diễn, miệng bĩu ra, đưa tay ôm chân dài Tô Diễn, làm đồ trang sức cho anh."Con không muốn đi nhà trẻ, ba ba." Ngữ khí của Tô Bảo rất oan ức, giống như cáo trạng.Tô An ở một bên nghe được thiếu chút nữa tin rằng vừa nãy mình mới nói nhất định muốn đưa Tô Bảo đến nhà trẻ."An An muốn đưa con đến nhà trẻ?" Tô Diễn nghi ngờ, đưa tay ôm Tô Bảo đang treo chân bắp đùi mình làm đồ trang sức lên, tầm mắt vòng qua mặt con trai mình một lượt, lại dừng lại trên mặt Tô An.Tô đại mỹ nhân mắt mênh mông, hạnh môi cong lên: "Không phải em muốn đưa con trai anh đi nhà trẻ."Tô Bảo đưa lưng về phía mẹ đại mỹ nhân, ôm lấy cổ Tô Diễn, mở chế độ đọc lại, nói: "Ba ba, con không muốn đi nhà trẻ.""Ba ba, con không muốn đi nhà trẻ.""Ba ba, con không muốn đi nhà trẻ."Tiểu Tô Bảo ba tuổi nói chuyện lưu loát hơn Tiểu Tô Bảo hai tuổi rưỡi rất nhiều, máy đọc lại cũng tốt hơn Tô An hai tuổi rưỡi, tự mang âm tiết, làm một khúc tuần hoàn.Tô Diễn đưa tay kéo đuôi Tô Bảo trong ngực mình: "Chức năng đọc lại tạm thời bị ngừng."Tô An nghiêng đầu, nín cười.Tô Bảo không ít lần hố Tô Diễn, Tô Diễn thấy chiêu tiếp chiêu, đối phó với Tô Bảo là thừa sức.
Ví dụ như chức năng đọc lại này, không biết Tô Diễn nói với Tô Bảo như thế nào, đuôi của Tô Bảo là công tắc, còn là loại công tắc chỉ có thể tắt không thể bật.
Chỉ cần đưa tay kéo kéo đuôi của cậu bé, cậu bé sẽ ngoan ngoãn ngậm miệng."Ba ba, lúc nào có thể mở chức năng đọc lại?" Tô Bảo hai tay ôm cổ Tô Diễn, cằm đặt trên vai anh, ngây thơ hỏi."Lần sau."Tô An: "...."Cái lần sau này sợ là xa xôi khó vời lắm, không có lần sau, đừng đợi.Tô Diễn ôm Tô Bảo đến bên người Tô An: "Tại sao con lại không muốn đi nhà trẻ?""Bởi vì bà nội nói Tô Bảo lên nhà trẻ, sẽ không thấy An An, chỉ có thể tan học về nhà mới thấy." Tô Bảo nặng nhẹ phân biệt rất rõ ràng."Con hỏi bà nội khi nào tan học, bà nội nói buổi tối mới tan học." Tô Bảo càng tủi thân, cọ cọ cổ Tô Diễn nói tiếp: "Buổi tối con phải đi ngủ, An An ngủ với ba ba."Đi nhà trẻ = không nhìn thấy An An.Tô Bảo không muốn.Tô Bảo nói xong, ngáp một cái, vị sữa phả ra."Con lại ăn bánh pudding rồi?" Tô Diễn ngửi thấy mùi sữa của bánh pudding.Tuy rằng mới đầu anh cũng rất dung túng cho Tô Bảo ăn bánh pudding, nhưng Tô Bảo dần lớn lên, anh cũng dần cắt đồ ăn vặt của cậu bé, đặc biệt là bánh pudding trong siêu thị và cửa hàng đồ ngọt.
Cậu bé trong thời kỳ mọc răng, đồ ăn ngọt không chỉ gây béo phì, mà còn bị sâu răng.Tô Bảo lập tức ngậm miệng lại, không nói lời nào lắc đầu, chỉ là hai đôi mắt nhỏ đen tròn xoay vòng nhìn Tô Diễn.Vừa nãy mẹ đại mỹ nhân của cậu bé nhân dịp ba ba Diễn Diễn chưa về đã đút bánh pudding cho cậu bé, cậu bé ăn rồi.Tô Diễn liếc mắt nhìn Tô Bảo trong ngực.Tô Bảo duỗi tay chính mình, hai cánh tay chồng lên nhau che kín miệng.Ánh mắt Tô Diễn lại rơi trên người Tô An."Hửm?" Tô Diễn lạnh nhạt xa xôi mà hửm một tiếng, giọng mũi mang theo sự gợi cảm vô cùng.Tô An liếm khóe môi còn vương mùi hoa cam, đôi mắt khẽ chuyển, vừa giận lại vừa quyến rũ, mang theo sự mị hoặc trời sinh.Lần trước Tô Diễn nói về vấn đề giáo dục Tô Bảo với cô, địa điểm giao lưu là ở trên giường, khi cảm xúc mãnh liệt dần giảm xuống, anh đè trên người cô nói, lúc đó cô còn gật đầu khen ngợi.Cũng không lâu lắm, tự mình vả mặt rồi.Tô Diễn thật sự không cho Tô Bảo ăn bánh pudding nữa, nhưng là mấy ngày nay, Tô An đột nhiên muốn ăn nhiều, không thích ăn một mình, mà là dẫn theo Tô Bảo lén ăn sau lưng Tô Diễn.Thường là đi bên bờ sông, nào có không ướt chân.Rốt cuộc cũng bị lật thuyền rồi.Tô Diễn ghé sát người Tô An, bởi vì khoảng cách chiều cao, anh chỉ cần hơi cúi đầu, là có thể ngửi được hương cam trên cánh môi mềm mại của cô.Mùi vị mềm mại, trong trẻo mát lạnh.Dưới cái nhìn chăm chú của Tô Diễn, ngón tay buông bên người của Tô An không khỏi cong cong lên.Ánh mắt Tô Diễn có lúc rất đáng sợ,