Ở suối nước nóng bán lộ thiên của hội quán, yên tĩnh tới mức chỉ nghe tiếng nước chảy.Đang là ban đêm, gió đêm của mùa xuân mang theo một cảm giác mát lạnh không nói nên lời, từng đợt nhè nhẹ thổi phất qua, mang theo hương anh đào nhàn nhạt.Ánh sáng ấm áp xuyên qua lớp cửa giấy, chiếu ra bóng dáng không đồng đều trên cửa gỗ, bóng cây lắc lư, ánh sáng ảm đạm.
Chỗ suối nước nóng này gần như không có ai, chỉ có mỗi hai người Tô Diễn và Tô An.Ngọn đèn dầu đung đưa, người con gái mặc dù đã có thai nhưng bóng dáng cũng cực kỳ yểu điệu.Rất quyến rũ.Chỉ vừa liếc mắt một cái liền cảm thấy cô nhất định là hồ ly tinh chuyển thế.Tô An cởi ra đai lưng buộc áo yukata, trong nháy mắt đai lưng rớt xuống dưới, áo yukata màu xanh hoa văn cánh anh đào rơi cũng chảy xuống theo.Cổ áo mở rộng, đầu vai trắng mượt lập tức lộ ra bên ngoài.
Tiếng vải quần áo cọ xát vào nhau phát ra tiếng sột soạt, mê hoặc tâm trí của người khác.Mỹ nhân dưới ánh đèn, càng nhìn càng quyến rũ.Vầng sáng vàng cam chiếu lên đầu vai của Tô An, phần da thịt kia như bịt kín một tầng ánh sáng, phần xương cánh bướm của cô tinh xảo, sống lưng tinh tế.
Áo yukata được may bằng chất liệu mềm mại treo lỏng lẻo ở bên hông, Tô An nửa đỡ chiếc áo yukata sắp rớt xuống, vừa xoay người nhìn về phía Tô Diễn đang dựa vào cạnh cửa, cô hỏi: “Tắm chung không?”Giọng nói của cô vô cớ để lộ ra một cảm giác dụ dỗ, mê hoặc người khác, cẩn thận nghe còn phát hiện chút vui sướng khi người gặp họa, không hề có cảm giác sợ hãi.Trong giây lát Tô Diễn không có trả lời Tô An, chỉ là cứ đứng nhìn cô như vậy.Dưới ánh đèn, bầu ngực căng tròn bị phật ngọc đè lên như được bao bọc một tầng ánh sáng mỏng, nhìn giống như pudding, mềm nhũn.“Tô Diễn?” Thấy Tô Diễn không trả lời, Tô An lại gọi một lần nữa, một chân cô đạp lên một bàn chân khác, ngón chân bất an mà giật giật, trên móng chân lộ ra màu hồng nhạt khỏe mạnh.Tô Diễn tỉnh lại từ trong dục vọng, ánh mắt u tối, chỉ nói ra một chữ: “Tắm”Đè nén mà lại kiềm chế, lộ ra hương vị nghiến răng nghiến lợi.Tô An quay đầu đi, ở chỗ Tô Diễn không nhìn tới thì mím môi cười, cô lấy chiếc khăn dùng để quấn khi tắm nước suối vây quanh người.
Cô cũng không đổi sang áo tắm, bởi vì mang thai mà cô càng ngày càng thích quần áo rộng thùng thình.
Chỉ hận tất cả quần áo không thể giống như loại quần thụng, chỉ cần đồng thời nhét hai cái chân vào là được rồi.Suối nước nóng bán lộ thiên, phía trên hàng rào trúc là những tán hoa anh đào to lớn vươn ra khỏi bức tường, cánh hoa anh đào rụng xuống bay theo gió, rơi xuống trên phiến đá gạch ướt át, cuối cùng bị dính lại không bay đi được nữa.Tô An bọc khăn tắm, hai tay đặt trên bờ, cằm đặt lên mu bàn tay, nhẹ giọng ngâm nga.
Mặt nước xung quanh cô tản ra từng vòng nước nhỏ, một vòng lại một vòng.“Diễn Diễn?” Tô An thấy lâu rồi mà anh vẫn chưa vào liền gọi thêm một tiếng.Hiện tại chắc là Tô Diễn cực kỳ không muốn ngâm suối nước nóng với cô, nếu cô không mang thai thì phỏng chừng là anh đã sớm chờ không nổi mà xông vào rồi.Cánh cửa gỗ khép hờ bị mở bung ra, hơi ấm bay lên, sương mù mênh mông.Bên hông Tô Diễn cũng quấn một chiếc khăn tắm, nửa người trên của anh hoàn toàn trần trụi, Tô Diễn bước vào.Tô An ngâm ở một bên, mặt mày cong cong chứa ý cười, thưởng thức dáng người của anh.
Chân dài, eo thon, làn da anh còn tốt hơn phụ nữ, bụng nhỏ không có một tí mỡ thừa nào.Giờ phút này anh rũ mí mắt, cố ý không nhìn bộ dáng của cô, không hiểu sao lại có chút đáng yêu.Tô Diễn dẫm lên gạch đá, bước một chân vào trong suối nước nóng.
Dòng nước ấm áp nhanh chóng bao bọc lấy anh, mỗi một lỗ chân lông đều đang kêu gào thoải mái.Ngồi vào trong suối nước nóng, người bên cạnh còn là Tô An, lần đầu tiên Tô Diễn sinh ra hoài nghi với năng lực khống chế của mình.Chẳng sợ là không nhìn cô thì vẫn nghe được tiếng động, ví dụ như tiếng ào ào tinh tế khi cô di chuyển trong suối nước nóng, lại ví dụ như tiếng rầm rì của cô lúc ngâm suối nước nóng, giống như một cô gái nhỏ chưa lớn lên.Chẳng sợ là không nhìn cô thì vẫn có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người cô, ngọn tóc cô, hương vị trên da thịt cô.Hừ, tự làm bậy không thể sống.Tô Diễn liền nhắm mắt lại, ngâm suối nước nóng với Tô An.Yên ổn không được mấy giây, lồng ngực trống rỗng lập tức bị một thứ vừa mềm vừa ấm chiếm lĩnh, là vợ của anh.Anh không động vào cô, cô lại tự mình lăn vào lòng anh.Tô An nảy ra ý xấu, nói rõ không muốn để Tô Diễn được thoải mái, cô học bộ dáng đi một bước lết ba bước của Tô Bảo lăn vào trong ngực của Tô Diễn.
Một tay cô đặt trên vai Tô Diễn, một tay khác đặt trên eo anh, nhẹ nhàng cọ cọ.Ngoại trừ hầu kết với xương quai xanh ra thì eo cũng là một chỗ cực kỳ mẫn cảm của Tô Diễn, chịu không nổi một chút xíu trêu đùa của Tô An.Đường cong cơ bắp vẫn luôn thả lỏng của anh nhanh chóng căng lên, ngay cả xương cẳm cũng căng chặt, Tô Diễn đang tận lực nhịn xuống.Tô Diễn ngửa đầu, hít sâu một hơi, nhắm mắt, không nhìn người phụ nữ trong lòng, chỉ là cánh tay gác trên bờ buông xuống, vòng lấy phần eo của Tô An, cách lớp khăn tắm ướt dầm dề ôm chặt lấy cô.Tô An nương theo lực của Tô Diễn mà ngồi lên đùi anh, cô ghé tới bên tai anh nói: “Em xấu như vậy à?”“Xấu đến nỗi anh tình nguyện nhắm mắt cũng không muốn nhìn em?”Khoảng cách quá gần, làm cho ngọn lửa tình dục bốc lên hừng hực.Tính thời gian, đã rất lâu rồi anh chưa có chạm vào Tô An.“Người vợ Tào Khang, người vợ Tào Khang (*), em còn chưa biết thành cám bã đã phải xuống sân khấu rồi sao?” Tô An nhìn biểu tình của Tô Diễn rồi nói.(*) Người vợ tào khang: Nghĩa chính của chữ "Tào Khang" được người xưa sử dụng để chỉ một định chế phải đạo, lấy sự hy sinh, chung thủy làm đầu.
Người vợ Tào Khang chính là người ở bên chồng lúc khó khăn hoạn nạn, cùng chồng vượt qua mọi thử thách để giữ gìn hạnh phúc gia đình.Nhưng mà cô nói xong rồi Tô Diễn vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, giống như thầy tăng nhập thiền, mặc yêu tinh trêu ghẹo, anh cũng sẽ không nhìn một cái.Tô An gật gật đầu, quyết định ra tay tàn nhẫn, cô kéo bàn tay đang đặt bên hông cô đặt lên phần bụng hơi nhô lên của mình.Có thể là em gái Cư Cư nhà bọn họ được bổ sung dinh dưỡng quá tốt, cho nên bây giờ mới có mấy tháng đã vững vàng quy hoạch địa bàn, còn tích cực mở rộng lãnh thổ trong bụng cô, vậy mà làm cho bụng cô có hơi chút tròn lên.Lúc Tô Bảo ba tháng thì bụng cô vẫn là một vùng đất bằng phẳng, phẳng tới độ có thể lái cả xe tăng qua.Ngón tay của Tô Diễn giật giật.
Cách lớp khăn tắm hoàn toàn bị nước thấm ướt, bụng của Tô An mềm mại không thể tưởng tượng được, xúc cảm thoải mái không nói nên lời.Đứa nhỏ của cô và anh đang lặng lẽ từng chút, từng chút một lớn lên.
Cánh môi mím chặt của Tô Diễn hơi thả lỏng ra một chút, anh đang định mở mắt ra thì môi đôi môi ướt nước lại nhào lên hôn anh.“Moah” một tiếng.Tô An bất chợt hôn anh, Tô Diễn ngẩn người, đại não luôn vận chuyển nhanh chóng đột nhiên đình công một lát.
Xúc cảm trên môi mềm mại, mang theo hương vị ngọt thanh.Anh hơi mím môi.Tô An học động tác khi anh hôn cô, đầu lưỡi chạm vào giữa hai môi, bắt đầu liếm láp.
Bởi vì cách biệt chiều cao mà cô không thể không ngửa cổ, không tới một lát, cô đã cảm thấy mỏi cổ rồi.Ôm lấy cổ của Tô Diễn, Tô An ngồi nhích nhích lên trên.
Mặt nước ấm áp yên bình trong giây lát liền xao động, tiếng nước rì rào.Chỗ này không có người khác, vị trí lại hẻo lánh, quá mức im ắng.Dục vọng đang sôi trào lên.Chẳng sợ là cô biết Tô Diễn cùng với Kobayashi không có gì, Tô Diễn cũng đã cho Kobayashi từ chức, nhưng sự xuất hiện của Kobayashi làm người đang mang thai như cô sẽ bắt đầu lo âu.Tính tình của thai phụ đặc biệt dễ dàng thay đổi, còn thay đổi rất nhanh, rất dễ bị hoàn cảnh bên ngoài quấy nhiễu, vừa nhìn thấy Kobayashi, cô liền giống một con