--------------Sáng sớm------------------
5h sáng
reng.......reng....reng...
Nó bật dậy sớm theo thói quen của mình rồi đi ra ngoài sau nhà... Nơi này là nơi nó cấm cho ai đến trừ mẹ và anh nó vì đây là nơi yên nghĩ của ba cô, khu vườn xung quanh rất nhiều hoa do chính tay nó trồng và nhờ mấy cô hầu chăm sóc cho chúng khi cô đi Mĩ. Khi nó đi vào nó rất hài lòng vì họ đã làm theo yêu cầu của nó vì đây là yêu cầu của ba cô trước khi chết
-------Quá khứ--------------
-Ba ơi......... bắt con đi... á á á - nó chạy và vấp té nên ba cô chạy lại đỡ nó
-Con có sao không con gái iu, chạy vậy đó té rồi đó thấy chưa
-Hì hì.... ba ơi con yêu ba lắm cơ - nó ôm chầm lấy ba nó
-ba cũng yêu con nữa con gái iu... Sau này ba có chết thì con hãy làm mộ ở sau nhà mình và trồng thật nhiều hoa cho ba nha để ba có thể theo dõi con mẹ và anh mỗi ngày - ông nói với giọng buồn
-Ba này... ba không chết đâu ba phải sống trăm tuổi với con cơ.... Ba phải sống thật lâu tới khi con thành bà già luôn - nó vờ thành bà già rất đáng iu
-Ừ con gái iu của ba... Ba sẽ sống tới khi con thành bà già luôn..
------------Trở về hiện tại---------------
Nó nhìn vào ngôi mộ của ba mà nó rưng rưng, con người lạnh lùng trong cô bỗng biến mất trở thành người con gái yêu đuối cần sự che chở, nó quỳ xuống vuốt lên tấm hình trên bia mộ
-Ba ơi..... Con về rồi nè ba... Ba có... hức..... nhớ con không ba...... hức ......... con thì nhớ ba lắm.. hức....hức....... ước gì ba còn