Edited by Bà Còm in Wattpad
Tạ Hộ vội vàng đứng lên, được ma ma lễ nghi sửa sang lại xiêm y trên dưới một phen, sau đó theo cung tì rời khỏi lễ phòng, hướng chính sảnh của Dục Khánh điện đi đến.
Đời trước Tạ Hộ cũng đã từng tới Dục Khánh điện, bất quá lúc ấy Dục Khánh điện không phải là chỗ Hoàng Hậu cư trú mà là Dung Phi, một trong tứ Phi. Trong ấn tượng của nàng thì hình như chủ tử chưa từng đi qua điện của Dung Phi, chỉ vì phụ thân của Dung Phi là Hộ Bộ Thượng Thư, mỗi lần trong cung lên chức thì Dung Phi lại được tăng lên một bậc, dần dần từ Mỹ nhân một đường thăng tới Phi vị.
Nghĩ đến chuyện này, coi bộ đời trước tất cả hậu cung phi tử của chủ tử đều dựa theo gia thế mà được phân cho vị trí cao thấp: tỷ như Hoàng Hậu nương nương của chủ tử là thiên kim nhà Tể tướng, Quý Phi là đích nữ của thủ phụ, sau đó cứ sắp hàng theo thứ tự đi xuống, Phi vị phần lớn dành cho nữ nhi của quan viên nhị phẩm, Tần vị đại để là nữ nhi của quan viên tam phẩm . . . Hình như nàng chưa từng nghe nói chủ tử sẽ thiên sủng một mỹ nhân nào, à quên, không đúng, dường như có một mỹ nhân, tên gọi là gì Tạ Hộ cũng không nhớ rõ, hình như là chủ tử mang về từ bên ngoài, vừa vào cung liền phong Mỹ nhân, bất quá cũng chỉ là nhất thời, ngay cả Tạ Hộ cũng chưa gặp qua vị Mỹ nhân kia thì nàng ta đã biến mất khỏi hậu cung, cũng không lưu lại bao sâu ấn tượng cho người.
Trong Dục Khánh điện, tất cả màn che đều dùng màu vàng sáng, đồ đạc không dùng loại gỗ tử đàn mà là gỗ hoàng hoa lê. Đương kim Hoàng Hậu Phùng thị tựa hồ rất thích gỗ hoàng hoa lê, từ bình phong đến giá thêu, sau đó là giường La Hán, ghế phượng, ghế thái sư, . . . không có chỗ nào mà không phải làm từ gỗ hoàng hoa lê, kết hợp với màu vải minh hoàng thể hiện rõ vẻ trang trọng nghiêm túc đập vào mắt khiến người không dám lỗ mãng. Ngay giữa đại điện là một lư hương cực đại, bên trong đốt hương hoa quả tươi mát, không hề bị nồng, hương thơm thanh đạm tương đối hợp lòng người. Trong ngoài đại điện có mười mấy cung tì đứng rất quy củ, bởi vì diện tích đại điện rất rộng cho nên nhìn không chen chúc, nhưng lại có thể bảo đảm khi Hoàng Hậu phải dùng người thì sẽ có ngay vài người tiến đến.
Tạ Hộ vẫn luôn cúi đầu từ khi cung tì đưa vào đại điện, "không thể ngẩng đầu nhìn quanh" đây là quy củ. Trong điện an tĩnh đến mức kim rơi cũng có thể nghe, nếu là lần đầu tiên vào cung thì khó tránh khỏi sẽ bị hoàn cảnh trang nghiêm như vậy dọa sợ, bất quá Tạ Hộ không phải là lần đầu tiên tiến cung.
“Dân phụ Thẩm thị Tạ Hộ tham kiến Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế.”
Lúc nãy ma ma lễ nghi đã dạy Tạ Hộ, đi vào diện kiến thì câu đầu tiên chính là lời này.
“Ngẩng đầu lên.”
Tạ Hộ đang quỳ gối trong đại điện, Hoàng Hậu nương nương ở phía sau bình phong bằng lụa mỏng, thanh âm truyền ra nghe thật ung dung hoa quý.
Từ góc độ của Tạ Hộ mà nhìn vào trong thì không thấy được gì, bởi vì ánh sáng bên ngoài không thể chiếu vào sâu trong phòng. Do đó mặc dù tấm bình phong lụa này nhìn rất mỏng, cứ tưởng rằng hai mặt thông thấu, nhưng thực tế cũng chỉ có Hoàng Hậu mới có thể từ bên trong nhìn ra thấy nàng, mà nàng không thể từ bên ngoài nhìn vào thấy Hoàng Hậu.
Tạ Hộ chậm rãi quỳ thẳng thân mình, nâng đầu lên. Hồi tưởng đời trước nàng cũng từng đứng bên người Hoàng Hậu mấy ngày, cũng đã thấy qua ánh mắt Hoàng Hậu nương nương xem kỹ nữ tử hậu cung -- mỗi khi gặp một nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp thì bộ điệu như hận không thể tóm lại gần ấn vào trong nước cho ngộp thở -- bất quá loại ánh mắt đó đều vì sợ các nữ tử tuổi trẻ mỹ mạo câu dẫn Hoàng Thượng. Hiện giờ tuy rằng Tạ Hộ cũng bị xem kỹ, bất quá nàng lại không lo lắng về phương diện này, rốt cuộc nàng đúng là đã xuất giá chứ không phải tiến cung tranh sủng, cho nên muốn nhìn thì cứ nhìn, nàng cũng không có gì không được tự nhiên.
Có lẽ đã ngắm kỹ dung mạo của nàng, phía sau bình phong lại truyền ra thanh âm của Hoàng Hậu: “Đứng lên đi. Ban tọa.”
Tạ Hộ nhấc làn váy lên, đoan trang ưu nhã đứng dậy, sau khi hành lễ tạ ơn Hoàng Hậu liền có hai cung tì nâng một ghế thái sư đặt sau lưng nàng. Tạ Hộ lại tạ ơn một lần nữa rồi mới uốn gối ngồi xuống, lại cũng không dám nhích sâu vào trong ghế, muốn bảo trì lưng được thẳng thắn.
“Ngươi là Đích trưởng tức của Định Quốc Công phủ?” Hoàng Hậu tựa hồ quyết định cùng nàng tán chuyện nhà, thế là hỏi lai lịch Tạ Hộ .
Tạ Hộ bất động thanh sắc, kính cẩn trả lời: “Hồi bẩm Hoàng Hậu nương nương, dân phụ đúng là Đích trưởng tức của Định Quốc Công phủ.”
“À.” Nội bộ truyền ra một tiếng như vậy, sau đó liền dừng một chút. Tạ Hộ cũng không nóng lòng, lẳng lặng ngồi chờ bên ngoài, quả nhiên sau một lúc lâu, Hoàng Hậu lại hỏi: “Tướng công của ngươi chính là người năm trước trúng Trạng Nguyên? Tên gọi là gì?”
“Hồi bẩm Hoàng Hậu nương nương, tướng công của dân phụ tên Thẩm Hấp, là Tam giáp Trạng Nguyên năm Tân Dậu.”
Tạ Hộ biết rõ bí quyết đáp lời ở thâm cung, trừ phi là chủ tử đặc biệt muốn biết sự tình mà hỏi ra, còn loại chủ tử tôn quý chỉ muốn tán chuyện nhà với ngươi, quan trọng nhất chính là ngươi phải xem xét thời thế, xác định được trình độ ham thích của chủ tử đối với ngươi thế nào -- nếu cũng không có gì ham thích thì khi trả lời không cần nói quá nhiều, chỉ cần theo câu hỏi từng câu đáp lại là không sai.
“Quả nhiên tài văn chương thật rộng. Định Quốc Công phủ thật sự cho ra được một tài năng như vậy, khảo trúng Tam Nguyên, nhìn từ cổ chí kim thiên hạ cũng không có mấy người có thể làm được. Ngươi thật là phúc khí tốt, một nhân vật tuấn tài như vậy lại được ngươi chọn lựa để làm tướng công.”
(Tam Nguyên: người đỗ đầu cả ba kỳ thi. Đỗ đầu thi Hương là Giải Nguyên, đỗ đầu thi Hội là Hội Nguyên, đỗ đầu thi Đình là Trạng Nguyên)
Tiếng nói của Hoàng Hậu quanh quẩn trong điện, có lẽ do quá mức an tĩnh nên dường như còn có chút tiếng vọng dội lại nhàn nhạt. Tạ Hộ hạ mắt nghiền ngẫm tâm ý của Hoàng Hậu nương nương, không biết nương nương nói như vậy rốt cuộc là nghĩa tốt hay xấu.
“Để Hoàng Hậu nương nương chê cười.”
Phía sau bình phong truyền ra vài tiếng ho khan dồn dập, Tạ Hộ cũng không ngẩng đầu quan vọng. Vị Hoàng Hậu nương nương này thân thể không tốt là sự tình mọi người đều biết, cho nên nhiều năm như vậy cũng không sinh hạ bất kỳ Hoàng tử Hoàng nữ nào, vì thế vị trí Thái Tử trước sau vẫn trống không. Hiện giờ Đại Hoàng tử được phong Túc Vương, Nhị Hoàng tử được phong Phục Vương, Tam Hoàng tử là Liêu Vương, Thiên Hòa Đế tổng cộng cũng chỉ có ba nhi tử, nhưng không một người nào xuất ra từ bụng Hoàng Hậu.
Bởi vì Hoàng Hậu ho khan, trong Dục Khánh điện mới có chút hoạt động, cung tì qua lại ra vào đưa trà đưa hương đưa dược, sau khi bận rộn một phen thì nghe thấy nội bộ truyền ra tiếng Hoàng Hậu súc miệng, đoán là đã được phục dược.
Tạ Hộ ngồi ngay ngắn bất động, cũng không có quá nhiều phản ứng, mũi mắt xem tâm, tư thái thẳng thắn.
Sau khi Hoàng Hậu thuận khí, chờ thanh âm bình phục lại mới tiếp tục mở miệng nói chuyện với Tạ Hộ: “Ngươi thực tốt. 'Gặp biến bất kinh' lại hiểu lễ nghĩa, còn trầm ổn như