Tôi mỉm cười, cũng chẳng bác bỏ: “Không tính là ít.”
Bọn tôi nhìn nhau cười, có cảm giác “bạn bè tâm giao”.
Điếu thuốc sắp cháy hết, Bạch Trạm chợt quay đầu nhìn tôi: “Tôi nói thật, hay là chúng ta thử một lần đi?”.
ngôn tình ngược
Thật ra nếu giọng điệu của anh ta chân thành thêm chút nữa, có thể tôi sẽ nghiêm túc thử với anh ta, dẫu sao thì so với những người bạn trai mà tôi quen trước đây, Bạch Trạm hơn bọn họ về mọi mặt, mà bọn tôi còn hiểu rõ nhau, là cùng một loại người.
Nhưng cũng vì thế nên tôi mới thấy hơi mâu thuẫn, tôi đã quen chiếm vị trí chủ động trong cuộc tình, thà là đi gặm cục xương cứng như đàn em Chu Mộ cũng không muốn tham gia chiến dịch yêu đương với Bạch Trạm.
Với cả điều kiện của Bạch Trạm tốt như thế, lỡ như trong quá trình thử này, tôi rung động thật thì sao?
Tôi cũng không cho rằng chắc chắn tra nữ sẽ là điểm dừng của Hải Vương, suy cho cùng, ai có thể nói chính xác về tình yêu chứ?
Chưa chờ tôi đáp lời, Bạch Trạm đã lẳng lặng nhìn tôi, chờ tôi.
Tôi rít hơi thuốc cuối cùng, nhẹ nhàng nhả khói phun mây, ấn tắt tàn thuốc: “Trong vòng một tháng sau khi chia tay (8), anh không được quen người mới, tôi sẽ cân nhắc chọn anh.”
(8) Gốc “空窗期” (không song kỳ): thời gian từ khi chia tay cho tới khi quen người mới.
Bạch Trạm hơi sửng sốt rồi cười ngay:
“Dễ thôi, tôi cứ tưởng bạn Lâm sẽ đưa ra yêu cầu khó xử người ta gì chứ!”
Dễ á?
Tôi không nghĩ là thế.
Theo những gì tôi biết, từ khi Hải Vương Bạch Trạm vào trường tới nay, hình như thời gian chia tay rồi quen người mới không tới ba ngày.
Anh ta đẹp trai, có mồm mép, ra tay hào phóng, có đủ ba điểm này, chưa từng thiếu con gái ở cạnh anh ta.
Cứ thế, tôi và Bạch Trạm đã đưa ra hẹn ước tốt đẹp, anh ta dành một tháng độc thân, trong quá trình này còn không được mập mờ với ai, nếu anh ta làm được thì tôi có thể cân nhắc hẹn hò với anh ta.
Dẫu sao thì với tôi mà nói, hẹn hò với Bạch Trạm không có thiệt thòi.
Thật ra nghĩ kĩ lại, nếu có được một tình yêu với lực lượng tương đương, nghe có vẻ cũng được.
Tôi đứng lên, ném tàn thuốc vào thùng rác, quay người nhìn anh ta: “Anh có thể gọi bạn tôi ra đây được không?”
Chẳng biết tên Nghiêm Hách kia chạy tới góc nào tán gái rồi, chẳng lẽ anh ta không biết trong nhà ma lúc nào cũng có camera à?
Bạch Trạm làm việc rất gọn gàng, không bao lâu sau anh ta đã dẫn Nghiêm Hách ra.
Chỉ là…
Nhìn vẻ mặt Nghiêm Hách có vẻ không cam lòng, anh ta nhíu mày thành hình chữ “xuyên”, cố nén vẻ phẫn nộ căm tức.
Sau khi chào hỏi qua quýt, tôi túm Nghiêm Hách rời khỏi, tên này còn lưu luyến quay đầu tìm em gái lúc nãy anh ta vừa theo đuổi trong đám người, bị tôi đập nhẹ vào gáy.
“Cậu đừng nhìn nữa, nhìn cái vẻ không có triển vọng của cậu kìa, tối nay chị đây dẫn cậu đi thả thính, gái đẹp ở đâu mà chả có!”
Hình như Nghiêm Hách không hứng thú là mấy, anh ta bĩu môi: “Bà ơi bà, tôi đi quán bar sắp nôn tới nơi rồi, mà bây giờ tôi đang theo đuổi chân ái, chân ái đó, bà có hiểu không ạ?”
Tôi và anh ta nhìn nhau một lát, anh ta thở dài: “Bỏ đi, nói ra cậu cũng chả hiểu.”
Tôi cười nhạt, kinh nghiệm tình trường của bà đây phong phú như thế mà không hiểu?
Chỉ là tôi im lặng không nói, hình như là tôi… không hiểu thật.
Tôi kéo Nghiêm Hách đi, đi tới góc tường, trong lúc vô tình quay đầu lại, thấy được Bạch Trạm còn đứng ở cửa nhà ma, dường như còn cầm một điếu thuốc nhìn về phía tôi.
Khoảng cách mười mét, bốn mắt nhìn nhau, anh ta mỉm cười với tôi.
Tôi không cười đáp mà quay người bỏ đi.
Tên Bạch Trạm này… hơi nguy hiểm.
Nguy hiểm không phải là vì anh ta sẽ gây hại cho tôi mà anh ta là kiểu người dễ khiến người ta rung động.
…
Buổi tối.
Theo lời hẹn trước, tôi dẫn bạn cùng phòng Ngô Viện tới quán bar, mục đích rất đơn giản, tôi muốn tác hợp cô ấy và chó săn nhỏ Chu Mộ kia.
Ngô Viện là bạn cùng phòng trong ký túc xá của tôi, tối hôm trước, bỗng nhiên cô ấy mời tôi uống rượu.
Lúc uống rượu, vành mắt cô đỏ bừng nói là mình thích Chu Mộ, xin tôi tác hợp cho cổ.
Có vẻ là không chịu nổi cảnh con gái rưng rưng xin mình, cuối cùng tôi vẫn đồng ý.
Tất nhiên là vì đi một mình thì chán nên tôi kéo Nghiêm Hách theo.
Trong quán bar, ba người bọn tôi tìm một chỗ dễ chú ý mà ngồi, gọi chút rượu.
Tìm